Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
?
càng làm k.trai đau khổ thì mình càng thấy vui ^.^
@@@ doan minh.............?
@@@ doan minh..pé ckãnh miss @ qá.hjx.a ít onl ghê...huhu
1 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướcdị ứng thời tiết lạnh.........?
dị ứng thời tiết,trời lạnh thường bj nổi nốt và ngứa vô cùng,ai có cách gì hay loại thuốc j đặc trị thì giúp vs nké.ths
3 Câu trả lờiBạn bè9 năm trước@@@@@@@Dê Non...................?
e bảo nek,e ko thik cái tên nick của a và ngược lại còn ghét nữa cơ.hjx hjx......e ko thik a ns tục nữa..huhu..e ko bik đâu đếy,a ko đk ns tục.A bảo a thik ai ghét a ư?hjx.e ko ns đùa đâu đếy...e ghét a cực kì lun ák...đồ đág ghét......
2 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướccác bn và các BCV đừng chiến tranh nữa?
http://vn.answers.yahoo.com/question/index;_ylt=Am...
các anh chị BCV ơi,em xin lỗi nhưng em hỏi tý ạ,có phải như lời a kia ns ko ạ? Nếu fải thì e mong a chj đừng xoá n~ câu hỏi đúng nguyên tắc nké.....cám ơn anh chj nhìu nhìu ạ
4 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướcchỉ thế thôi...............?
Chẳng biết duyên mình đến từ đâu
Một hôm mình gặp giữa vườn ngâu
Em đi gót nhẹ hơn ngâu rụng
Sợ chạnh lòng anh những nỗi đau.
ܓܨღღChân Tìnhღღܓ
21:41 26 thg 9 2012
Em thương hoa ngâu nở
Khiến chúng mình cách xa
Đau đáu trăng mười sáu
Khuyết vành chia ngày qua
Ngâu nở trên Ngân hà
Ngưu Lang mơ Chức nữ
Ngâu rụng trước sân nhà
Anh có nghe xót xa..
Ở bên kia xứ lạ
Mười bốn có khuyết trăng
Lòng em không bình lặng
Mưa bao giờ thôi giăng...!!!
12:19 27 thg 9 2012
Trăng đêm nay... mờ nhạt lắm em
Bới cơn giông tố... kéo bão về
Trời đêm nay... mưa rơi nghe lạnh
Thu về... thêm nỗi nhớ vòng quanh..!?
Đêm không em... anh có gì vui..?
Bốn bề vắng lặng... đêm u tịch
Phương trời cách biệt... thiếu tiếng cười
Trăng cũng u buồn trong tĩnh mịch..!!
Ngày dài, đêm cũng thành vô tận
Khi chúng mình... hai đứa hai nơi..!
Em đó, anh đây... đời vô phận
Tình thơ đọa đầy... thêm nhớ thương...!!
ܓܨღღChân Tìnhღღܓ
21:56 29 thg 9 2012
Đêm nay trăng xẻ làm đôi
Nửa nơi quê mẹ nửa người viễn phương
Gửi theo trăng những yêu thương
Gửi về nơi đó vấn vương đong đầy
Trung thu trăng sáng đắm say
Nhớ người nhiều lắm... mắt cay... lệ nhòa...
21:25 9 thg 10 2012
Vầng trăng mọc ở biển khơi
Cùng trong một lúc...góc trời soi chung
Đêm xa ai đó sầu mong
Thâu canh ai nhớ...mơ màng nhớ ai..?!
Trong bất giác của những tiếng đêm, trong khoảng không của bóng tối vô thường như tĩnh lặng, trong niềm trống vắng ấp ủ được giấu kín nơi đáy tâm hồn. Có khi nào em tự hỏi nỗi nhớ của mình mang tên ai? mang trong đó những gì, hay chỉ là những trống vắng gieo mãi những niềm nhớ ấy trong một tâm hồn đầy huyễn hoặc. Những ảo vọng ngày qua cũng chẳng còn, và tiếng yêu nào đó vẫn hát trong em. Một bầu trời thu ấm áp, lặng chờ khúc đông sang bên một vòng tay ấm …và em đang lặng thinh trong niềm nhớ và chờ một tiếng đông sang gõ cửa với những hạnh phúc và bao an lành.
Trời mùa Thu..! Ngày tháng phía anh mưa
Em là nắng...ngại ngùng trong ước hẹn
Tóc em bay...giữa mùa hoa kỷ niệm
Tiếng em cười...là mộng giữa đêm khuya..!
Trong giấc mơ anh đón bước em về
Em lộng lẫy như mùa trăng thiếu nữ
Để ngàn đêm anh buồn trong nỗi nhớ
Thiên thu dài chưa đủ tiếng yêu em...
Tình và em...Mang anh vào nỗi nhớ
Nhớ em nhiều...Nhưng chẳng thấy em đâu.
Không có gì ngăn được anh
Không có một chướng ngại nào ngăn tình trao em tha thiết
Dẫu tình ta dường như cách biệt
Giữa biển người và cả một đại dương..!
Em chợt thức tỉnh trong một giấc mơ đêm, em chợt sợ điều gì đó xa xôi như bỗng dưng như đang muốn xích lại thật gần….. Có phải lá vàng cuối thu đã làm cho giấc mơ vô tình kéo cái lạnh của đông mang vào trong giấc ngủ của em…. Có phải giấc mơ lại đưa em về những miền xa xăm nơi đó chỉ có biển mênh mang, đất trời bình yên của riêng anh và em
Yêu em...
Anh như gió trời thổi mãi ngoài khơi
Vượt sóng gào mong tìm về bờ bến
Bởi anh biết em sẽ là đích đến
Dẫu em chẵng bao giờ là của riêng anh..!
Anh là ngày...và em sẽ là đêm
Thời gian chia đôi làm cho anh càng nhớ
Ảo mộng yêu không làm anh hoảng sợ
Mong đêm thật dài đễ còn mãi giấc mơ..!
Yêu em...
Anh yêu cả nỗi quạnh hiu
Bên mãng đời này anh hoàn toàn trống vắng
Yêu em...
Có những đêm, anh nguyện cầu...thầm lặng
Mong một ngày ta sẽ được gần nhau..!
Một dại dương xanh... một chân tình anh
Chứa một trái tim nồng nàn tha thiết
Tinh yêu trong anh dừơng như bất diệt
Vần thơ thương bắt nhịp nối đôi bờ
Xòe tay hứng giọt mưa trời
Vẽ lên mây tím bóng người em yêu
Ngày thương đêm nhớ bao nhiêu
Vần thơ trải kín những chiều chờ mong
Tình ơi ! tình gọi ấm lòng
Cho tim nghẹn nấc chờ trông tin người
Mắt buồn chảy xuống giòng tơi
Để mi mang nặng rã rời tiếng thương
Ngày mong khắc khoải đêm trường
Sầu nhân đôi mấy lần thường đi qua
Chao ôi ! tim lặng mắt nhòa
Buốt sao là buốt mặn hòa trên môi
Mưa rơi cùng lệ về đôi
Trời than em thở vọng lời xót nhau
Người ơi người mãi nơi đâu
Tím khung trời nhớ giọt châu nhạt nhòa…
Và chợt, em khẽ thấy tim đập nhanh với những nhịp đập loạn xạ, thở dốc với những khoảng lặng không thể thoát ly, em bỗng ủ rũ đến lạnh lẽo cả căn phòng trống, nơi mà hàng ngày em vẫn thức chào ánh bình minh, vẫn ngắm nhìn những khoảnh khắc cùng mùa bên tiếng nhạc ngây ngất tâm hồn, bên tiếng gió hòa vào tự khúc của thiên nhiên như đầy mê hoặc…. Em bồng bềnh, em bay bổng là thế, đôi khi em lại thèm khát cái cảm giác mạnh mẽ. Cái cảm giác như muốn phá bỏ cái bộ máy cũ kỹ và quy tắc trong em. Em muốn tâm hồn ta thoát ra khỏi thể xác với những ý tưởng xa vời, em muốn tất cả dung hòa trong nó, trong tiếng thở than của một ít trái tim. Và dung hòa luôn cả cái nỗi nhớ dường như đang vô chủ đêm nay, vô chủ vì không phải nó không có một cái tên. Mà vì em muốn nó vô chủ để em dịu đi những cháy bỏng kia một ít, dịu đi những nỗi niềm cào xé mãi nơi con tim…
Có phải em đang khờ dại, đang ngây ngô với chính trái tim mì
2 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướctjamo/......giá như e hiểu a nhìu hơn?
Em ước trên đời sẽ không có hai chữ "giá như". Bởi vì nếu không có nó, người ta sẽ không phải cảm thấy nuối tiếc. Ừ, nhưng khi ước cho một điều gì đó xảy ra, cũng chẳng phải là mình đang tiếc nuối một cái gì đó sao?
Em đã từng ước rất nhiều và cũng nhiều lần phải nói giá như. Nhưng nếu những điều ước đó trở thành hiện thực, thì thế giới này đã hoàn mỹ lắm rồi, anh nhỉ? Nhưng thế giới này không có sự hoàn hảo, cũng như anh đã từng làm cho ngày của em luôn thiếu chút ít gì đó đôi khi bằng một nỗi nhớ cồn cào hay chỉ bởi thiếu một dòng chúc ngủ ngon trên YM. Nhưng em thích như vậy.
Em đã từng muốn có những ngày thật hoàn hảo khi anh còn ở bên cạnh em, khi ngày của em dài ra với những lời dịu dàng, với những niềm vui mà tới bây giờ em vẫn chẳng thể nào gọi tên được. Nhưng đến lúc này, em mới thấy,ký ức nếu hoàn hảo quá lại hóa ra là một thứ gì đó rất tàn nhẫn. Tàn nhẫn cho những người còn mãi giữ chúng lại trong lòng.
Đâu đó trong cuộc sống này, em lại vô tình bắt gặp một chi tiết tưởng nhỏ nhoi, để trong vô thức em nhớ ra một câu nói anh đã từng nói với em cái thưở xa xôi ấy. Em cười. Cười mà sao thấy chả vui tí nào, chỉ thấy lòng mình trĩu nặng thêm một ít. Em vẫn còn cái thói xấu vừa chạy xe vừa nhìn biển số xe của người ta. Để xem có còn nhìn thấy cái số 52-L8 9643 ngày nào, để chợt giật mình khi một cái xe biển số na ná chạy ngang trước mặt, rồi thở dài, không phải. Đã bao lâu rồi, khi những thứ ấy đã trở thành vô thức?
Thời gian khiến em hiểu ra được nhiều điều, nhưng cũng vì thế mà em thấy nuối tiếc. Vì thế nên em vẫn hay ước mọi thứ có thể khác đi, để nỗi nhớ anh trong em không chỉ là nỗi nhớ mông lung nữa. Giá như cái bánh xe của thời gian có thể quay ngược lại, giá như không có những cái tin nhắn ngu ngốc của em, giá như em đừng quá trẻ con, giá như em hiểu.... Bao nhiêu cái "giá như" mới có thể biến điều ước của em thành sự thật, cho em sống lại 24g khi em từng có anh bên cạnh em.
Khi còn bé em đã từng ước nhiều, nhưng bây giờ chỉ còn trơ trọi lại một điều ước đó. Bởi những điều ước thưở bé kia, em biết em sẽ thực hiện được mà chả cần phép màu. Chỉ còn lại một điều đó thôi. Ừ chỉ còn lại mỗi nó trơ trọi như em không có anh. Những giọt nước mắt của em đôi khi vẫn lăn dài dù chả còn anh để dỗ dành em nữa.
Cuộc sống của em vẫn thế, vẫn đi theo cái guồng quay mà nó phải theo, nhưng tại sao nó lại biến em và anh thành 2 đường thẳng song song, chạy mãi mà không đổi hướng?
Như anh từng nói với em, anh không dành cho em, như em từng biết rõ những điều anh nói, như thế giới này sẽ không bao giờ là hoàn hảo, nỗi nhớ của em vẫn cồn cào, để ngày của em dù vui, dù buồn, vẫn nhắc cho em nhớ, sẽ chẳng khi nào toàn mỹ cả đâu, nếu như em vẫn không có anh, bên cạnh.
Và những lúc ấy, trong vô thức, em lại nói "giá như...", lại ước một điều ước không bao giờ trở thành hiện thực, anh nhỉ?
2 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướcđơn giản quá.42 ngày i*?
Trời lại mưa mất rồi,những hạt mưa rơi sao khiến lòng e se lạnh a ak,ngồi nghe những bản nhạc về mưa,..buồn...đến khó tả.
Nó làm e nhớ a quá a ak!...
Không biết giờ này a đang làm gì nữa,ở nơi ấy a có nhớ về e không a...
Bầu trời này thật rộng lớn phải không a?..
Đã đưa a đến bên e và rồi lại đưa a xa khỏi vòng tay e,...đến sao nhẹ nhàng mà đi cũng nhẹ nhàng đến vậy?.//
E cữ ngỡ rằng mình chưa hề yêu a,mà đó chỉ là cảm giác khi e cần một bờ vai của ai đó để có thể tựa vào khi e thấy lòng cô đơn,rồi thì e đã lầm,khi biết rằng e đã yêu A mất rồi.
Bên A e thấy mình thật là nhỏ bé,được A thương,được a quan tâm,...và trao cho e những hơi ấm ngọt ngào nhất...làm sao e có thể quên những giây phút gần bên A đây...nó thật quá khó với E ,A ah!.....
E muốn ở bên A mãi mãi,được A che chở nhưng giờ đây những điều ước đó của E chỉ còn là dĩ vãng thui.,sẽ chẳng bao jo thành hiện thực cả...
E Yêu Anh!...
Yêu Anh nhiều đến nỗi giá như e mong mình chưa hề gặp A..
.chưa hề yêu A ...
Thì giờ này chắc e không như thế này..!
2 Câu trả lờiĐộc thân & Hẹn hò9 năm trướctjamo....phải lm sao để eqa?
--------------------------------------------------------------------------------
Bao lâu rồi, những yêu thương không còn đủ đầy, bếp than hồng không còn đỏ lửa, xác lá khô vương vãi khắp lối đi về, thu rơi về nơi nào xa xăm lắm, mảnh tình đơn côi vùi vào lòng những chén nồng cay đưa nỗi nhớ về nơi không có ngày hò hẹn.
Giọt buồn gọi mãi không thành tên, nép vào bờ vai khác xin một chút ấm nồng từ tim, vậy mà tiếng yêu cứ ngậm chặt trong lòng, mãi mãi không thốt nên câu. Em có thể nào trở về nơi tình yêu bắt đầu, trở về nơi trái tim chưa từng rạn vỡ, trở về nơi có gió có cát, có biển xanh và vĩnh cửu của tình yêu.
Ngày không anh, ngày buồn lắm. Có tiếng đàn ai ngân nga khúc tình li biệt, đàn hiểu lòng người, đàn hiểu em đang cô đơn. Người cầm đàn cất tiếng hát, người muốn chia cho em một chút buồn, một chút vui, người muốn chia cho em một cánh cửa, bước qua ô cửa là vầng dương nắng hồng.
Em và người bên nhau đã bao lâu, bờ vai đã bao lần là chỗ dựa cho đôi mi em rơi rớt những giọt nước mắt lặng lẽ, âm thầm. Em thương em mãi ngồi lại nơi này chờ đợi một người trở về trong vô vọng, rồi em lại thương người cũng nơi đây nói câu chờ đợi em dù hy vọng chỉ là mong manh. Em và người, hai trái tim cùng rạn vỡ, có thể nào ghép lại thành đôi.
Giọt nước mắt lặng lẽ rơi, em lặng lẽ bước đi trên con đường thưa thớt lá. Lá mùa này không nắng lá đơn côi, em mùa này không anh, em có thể tìm quên bên người con trai khác?
Lòng hỏi lòng những lúc không anh, em run rẩy trước cơn gió vô tình thổi buốt lạnh con tim. Nụ tầm xuân đã thôi không còn sắc thắm, nhánh đào phai tơi tả rụng sau mùa. Em muốn dừng lại tất cả những muộn phiền đã qua, đi về nơi không anh nhưng có nắng, có gió và vòng tay ai đang mở rộng đón chờ.
Liệu có được không anh chuyện em có thể yêu một người khác như đã từng yêu anh? Nếu không thể thì phải làm sao để kéo lại cánh diều đang bị gió cuốn đi, sợi dây diều vội đứt khi em còn chưa kịp nhận ra diều đã muốn bay xa tự khi nào.
Liệu có được không anh chuyện em yêu người khác không phải là anh? Cũng giống như anh bên ai không phải em, anh có thể quên em dễ dàng, còn em thì sao mãi triền miên, mê muội trong quá khứ và những kỉ niệm chưa bao giờ nhạt phai.
Thuyền lặng lẽ trôi về bến vắng, sóng cô đơn sóng lặng lẽ xô bờ. Nếu cứ mãi một mình, thuyền có tìm được bến, sóng có thể ấp ôm bờ cát dài? Nếu em một mình, em có thể quên anh?
Nếu em một mình, em sẽ không thể tự mình quên anh...
1 Câu trả lờiĐộc thân & Hẹn hò9 năm trướcmất.tjamo......điều duy nkất khiến tôi gượng cười?
EM...
Đã từ lâu lắm rồi, em không có niềm tin vào 1 thứ gọi là tình yêu.
Và rồi... anh đến... cuộc sống của em khác đi hoàn toàn...
Chưa bao giờ em biết cảm giác nhớ nhung hay chờ đợi 1 tin nhắn từ ai...
Nhưng dường như đó đã trở thành thói quen khi em được nhận sự yêu thương từ anh
Anh không giống bất kì 1 người con trai nào em đã từng gặp
Thật bình yên và hạnh phúc khi em có anh
Và em như tin rằng anh là định mệnh, là người sẽ mãi luôn ở bên em, không bao giờ lìa xa
Tin vào sự vĩnh hằng bởi em trân trọng lời hứa đó...
THẾ NHƯNG...
Yêu rất nhiều nhưng em chỉ nhận được 1 sự thật phũ phàng, 1 sự thật khiến em không thể tin : LỪA DỐI...
Anh thay đổi vì 1 người con gái khác
Lời hứa hôm nào đã đi vào quên lãng
9 tháng yêu nhau...
9 tháng ấy đối với anh chắc chẳng là gì
Anh nói anh đã từng trải qua những cuộc tình dang dở, từng bị người ta bỏ rơi
Vậy nên em rất muốn bù đắp cho anh
Trao trọn trái tim cho anh
Nhưng cuối cùng...người anh chọn lại là người trước đây từng bỏ rơi anh
Hẫng...
Con tim em như rạn từng vết nứt
Nó cứ thế nhói, làm em không thể ngừng khóc...
Nhưng biết làm sao bây giờ? Khóc cũng có ích gì đâu...em mất anh thật rồi...
Đau...đau lắm đấy anh ạ...
Giá như trước đây em yêu anh ít đi 1 tẹo thì có lẽ bây giờ em sẽ không đau như thế này
Anh là người mang lại niềm tin cho em nhưng rồi chính anh đã cướp nó đi khỏi trái tim em
CHIA TAY ANH...
Tại sao anh lại đến?
Tại sao lại yêu em?
Tại sao lại khiến em yêu anh?
Tại sao lại cứ làm em hi vọng vào cái tình yêu không có tương lai ấy?
Tại sao?????????????????????????????????
CÓ NHỮNG KHI...
Em ngồi 1 mình, nhớ lại kí ức khi xưa, và thấy nhớ anh vô cùng...
"Trời mưa, anh đi học có mang ô hay áo mưa không?
Nhỡ anh bị ướt, ốm thì phải làm sao? Anh lười uống thuốc lắm "
"Trời lạnh, anh mặc có đủ ấm không? Người anh yếu, dễ ngã bệnh lắm "
.......
Bao nhiêu câu hỏi cứ hiện lên trong đầu em
Muốn nhắn tin hỏi thăm anh nhưng lại nghĩ là không nên
Vì giờ anh đâu còn là của em.
Thỉnh thoảng cứ hay lo nghĩ rằng :
"Không có em bên cạnh chăm sóc, anh có ổn không?"
Em lo xa quá phải không anh?
Giờ em đâu còn tư cách xen vào cuộc sống của anh
Vì bên cạnh anh đã có người khác quan tâm anh rồi.
ĐÃ CÓ LÚC...
Muốn níu kéo...
Muốn giữ anh lại bên mình...
Vì em sợ...
Sợ nỗi cô đơn,
Sợ cảm giác trống vắng,
Sợ những khi không có anh bên cạnh,
Và...........
Em sợ anh lại bị người ta làm tổn thương lần nữa...
Nhưng em tôn trọng sự lựa chọn của anh và sẽ cố gượng cười để sống tiếp
SỐNG TỐT ANH NHÉ !
1 Câu trả lờiĐộc thân & Hẹn hò9 năm trướcanh em không copy,,,tự viết giùm tớ bài nì vs nké.hj?
Đề baj: viết một bài văn ngăn trjnh bay suy ngj của em về hiện tươg ns tuc,ns bậy của một bộ phân hoc sjh hjen nay?
1 Câu trả lờiGiúp bài tập9 năm trướcgiúp mình giải rõ ràng bài sinh học này nhé.hj?
Một gen có số liên kết hiđrô là 3600,trong đó số lượng NU loại A là 300.
a, Tính khối lượng và chiều dài của gen.
b,Nếu gen trên sao mã 5 lần và trên mỗi phần tử mARN có 4 ribôxôm giải mã.Hỏi mỗi trường cần cung cấp bao nhiêu axit amin?
c,Tính khối lượng của mỗi phân tử prôtêin biết 1 axit amin có khối lượng phân tử là 110 dvc
Mọi người giải rõ ràng giúp mình nghen !! ^^
1 Câu trả lờiGiúp bài tập9 năm trướctjamo........thành công và hp nké!?
Em nhìn người ra đi,trái tim em phải tập trơ sỏi đá với mọi việc, nếu có khóc cũng chỉ là giọt nước mắt cho sự ân hận.
Cái cửa sổ nơi em ngồi trông ra một vùng trắng xám, dường như là bất tận. Mùa mưa kéo về khiến vùng đất ấy càng ảm đạm và tối đen đến đáng thương. Mỗi ngày, mỗi ngày, em cứ ngồi bên ô cửa sổ ấy, trông ra. Vắng người mới có một ngày, mà nỗi lòng cứ dài ra vô tận.
Nặng nề quá.
Căn phòng im lặng quá.
Sức nặng của sự yên tĩnh đang đè lên không gian và thời gian. Em lang thang trong vùng tối không đích đến, gọi tên người
nhưng không hề có tiếng vọng lại. Âm thanh mỏng manh vang lên rồi tan dần vào đêm, dường như khối đen bên ngoài cửa sổ đã nuốt mất tiếng em gọi tên người rồi. Nên người sẽ chẳng thể nào nghe thấy. Mãi mãi không bao giờ nghe thấy. Mãi mãi em cũng không thể gặp lại người.
Ngày yêu nhau, em luôn nghĩ: “Nếu một ngày người rời xa em. Thì em sẽ tự nhủ rằng có một cơn gió làm người chao nghiêng, một con nắng làm em say người . Và vì thế mà em sẽ thôi không làm phiền người nữa. Bởi ngoài tình yêu ấy ra, em chẳng hề biết tí gì về những mối quan hệ khác xoay quanh người”.
Nụ cười và niềm hạnh phúc chưa trọn vẹn đã bị gió thổi bay. Tấm lưng vạm vỡ của người nơi mà em dùng làm điểm tựa đến
hết cuộc đời giờ không còn nữa . Em có nên tin vào tình yêu. Nên người rời xa em cũng là lẽ đương nhiên. 42 ngày yêu với những niềm vui chưa đủ lớn, nhưng nỗi buồn nó để lại đủ làm em gục ngã. Em chông chênh đứng như đang trên chuyến xe bus đông khách. Chỉ cần một cú thắng gấp, em sẽ té nhào và chẳng bao giờ có thể đứng lên được.
Em đang sống những tháng ngày tưởng chừng như tồi tệ nhất, 1 bên là lí trí và 1 bên là tình cảm. Nhớ người, nhớ da diết đến nao lòng. Vẫn còn đó cái cảm giác ngày nào ta yêu nhau nhưng giờ người xa em xa lắm rồi. Đôi khi em cũng kg thể hiểu nổi mình nữa. Em càng làm mọi cách để đẩy người đi, để quên người thì em lại càng muốn gần người, cành nhớ người nhiều hơn.
Ngày yêu nhau, em khờ dại và ngu ngơ cứ nghĩ rằng dù em có như thế nào,ngang bướng kì lợm thì người cũng chỉ yêu mỗi mình em, vì thế mà em luôn làm người mệt mỏi và có chút chán nản e. Người nói, người k thik tính cách của e...
Ngày ta chia tay nhau, em không ngờ là cái ngày đó, thật sự là giờ nghĩ lại làm lòng em càng đau, đau thêm rất nhiều... Em chênh vênh, mất phương hướng giữa cuộc sống không có người, làm sao đây? Làm sao em vượt qua đây người hỡi. Nhưng em sẽ đứng lên, sẽ vượt qua, em giận người, giận vì người chưa bao giờ yêu và tôn trọng em...
Đau đớn,tổn thương em rơi nước mắt lần cuối đưa tiễn mối tình của em...
Em yêu người, yêu rất nhiều ...
Em sẽ nhớ mãi những kỉ niệm của em và người, những giây phút hạnh phúc ấy mãi mãi em không bao giờ quên.
No eternal love, the only moments in the eternal love.
2 Câu trả lờiĐộc thân & Hẹn hò9 năm trướcTuấn Tử Tế ‡×‡SunSet ‡×‡ ơi,pé hỏi nek?
hjx.ôg bn tuổi mà gọi tui = em cơ.hjx.tui hk lớp 10 rùi cơ đấy..hjx
4 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướcMabon....hjx.......ai đah đá cơ?
Mabon: e đanh đá khi nào cơ chứ?1ng kgái bj ng ktrai ôm,a nghĩ xem e còn mặt mũi nào?haizz.....e lm sao có thể bĩnh tĩnh đk
4 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướctại sao mk lại thay đổi nhiều đến thế?
haizz thật.H.nay mình đag đứng ngoài hành lang lớp học,bỗg 1 thằng lớp kế bên lại ôm mình.haizz.mình đã đạp nó văng ra xuống đất,mình cứ thế đạp và đạp làm nó không kịp đứng dậy,vì mình đánh nó ngay tại hành lang nên có rất nhiều người nhìn thấy và họ đã can mình ra nhưng mình cứ xông vào và nhảy lên đạp đến mức văng cả dép và xước tóc đi đâu ko hay.Lúc rs về ở giữa sân trg,mình đã túm cố áo nó lại và cho nó 3 bạt tai liền,sau đó mk còn lấy chân đạp và định bạt thêm cái nữa nhưng lại bj 2 thằng lớp nào ý can và đẩy mình ra cho thằng kia chạy,mk tức lắm.Mình cũng rất buồn vì mk đã thay đổi qá nhiều,ngày trc mình hiền cực lun,nhiều anh chị bảo vs mk rằng:ngày trc mk hiền,100 ng thì 99 ng rất quý mk,nhưng bjo mk đak đá qá.# xưa qá nhiều.huhu
4 Câu trả lờiBạn bè9 năm trướcgiúp mình làm thơ với mọi người ơi....5* nak?
Các bạn ơi,ai là cao thủ làm thơ thì tự tay viết giùm mình bài thơ nhé ( ko copy trên mạng hoặc trong sách nhé)
Bài thơ viết về mái trường,lớp liên qua là: trường hoằng hoá 3....lớp 10a3....và lớp gồm 49 thành viên...24 nam,25 nữ..mong các bạn làm thơ giùm mình có đầy đủ 5 yếu tố đó các bạn nhé.hjhj.....
1 Câu trả lờiGiúp bài tập9 năm trước