Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
Phiêu Lãng
Nam mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật.
Tình tay ba, giúp cho tôi lời khuyên?
Tôi và cô ấy quen nhau chỉ mới 3 tháng thôi. Tôi đến với cô ấy khi cô ấy vừa chia tay người yêu 10 năm được 1 tháng. Vì anh kìa làm điều lầm lỗi.
Chúng tôi cảm thấy sinh ra là để dành cho nhau. Chưa có ai mang lại cho tôi cảm giác hạnh phúc như cô ấy. CHúng tôi bên nhau rất vui vẻ.Cùng động viên nhau học hành và làm việc. Tôi yêu cô ấy bằng cả trái tim mình, Chúng tôi đã từng có ý nghĩ là sẽ cưới nhau khi hai đứa học xong. Quá nóng vội phải không, nhưng thực sự từ khi yêu cô ấy. Đầu tôi không thể chứa bất cứ hình bóng của cô gái nào nữa. Tôi cho cô ấy niềm vui, hạnh phúc thật sự như lời cô nói, cô có 1 đôi mắt buồn làm chấn động hồn tôi, từ khi yêu nhau cô cười rất nhiều, tôi tự hào vì điều đó.
Cô ấy nhanh chóng quên lãng tình cũ toàn tâm ý đối với tôi.
Mối tình đầu 10 năm kia không ngừng tìm mọi cách liên lạc với cô khi chúng tôi bên nhau. Tôi biết điều đó. Tôi thông cảm vì, 10 năm anh ta đâu dễ dàng từ bỏ. Anh ta đòi sống đòi chết, anh khóc lóc năng nỉ, anh giã vờ ốm đau, anh tát động rất nhiều, ng yêu tôi là 1 cô gái yếu đuối, cô ấy dao động rất nhiều.
Một ngày kia tôi chấn động khi nghe tin cô ấy muốn chia tay vì. Anh kia từ bỏ gia đình, từ bỏ học hành vào Đà nẵng này tìm cô ấy.
Cô ấy nói: đã nợ anh ta rất nhiều, anh đã chăm sóc cô từng ấy năm,đã làm cho cô rất nhiều chuyện, vì cô mà anh làm điều lầm lỗi kia dẫn đến kết cục chia tay,.. anh cũng biết cô đang yêu tôi. Cô vẫn còn tc với anh ta, 10 năm ko dễ dàng quên, và nó lại nhen nhúm khi anh ta từ bỏ mọi thứ để dành lấy cô từ tay tôi.
Tôi làm cảnh tuyệt vọng, tôi không oán trách cô ấy vì thiếu dứt khoát... tôi lại thuơng cô ấy hơn khi hiểu cô ấy là người có tình có nghĩa. Cô ấy cảm thấy có lỗi với tôi rất nhiều. Tôi đành phải nhận đắng cay cho phần mình và buông tay cô ấy ra.
Tôi nhận ra là đã dành tình cảm quá nhiều, đến nỗi lâm vào cảnh khổn khổ cùng cực.
Chỉ mới 3 ngày:, cô điện thoại nói là không thể thiếu tôi, bên anh kia cô sẽ ko hạnh phúc và gia đình 2 bên ngăn cấm kịch liệt. Lúc đó cô vừa từ Hà Nội về. vì 1 số thay đổi cô quay lại ĐN.
Chúng tôi quay lại 1 ngày thì anh ta 1 lần nữa từ Hà Nội đón xe vào ĐN. Và nói rằng: cô đi đâu anh ta sẽ theo đó. Anh ta từ bỏ moi thứ rồi, ko còn gì nữa, vào đây làm cho 1 nhà hàng.
1 lần nữa tôi lại nghe tin dữ.
Cô ko quên được tôi, tôi hiểu, sau 1 vài lần nói chuyện tôi hiểu và thống nhất với cô: Là để cô bên anh ta 2 tháng lúc anh về lại Quảng Ninh học. Cô sẽ tìm cách chia tay.
Cơn ghen và sự cô đơn cứ hành hạ tôi từng giây từng phút.... Giờ đây tình cảm của cô đã chia làm hai. Tôi có nên gánh chịu những điều này vì 1 người ko thể toàn tâm ý với mình. Tôi ko dám chắc sau 2 tháng cô có thể dứt khoát với anh ta không. Và anh ta có thể từ bỏ không. Cô nói cả đời cũng ko thể đến với anh ta vì gia đình không chấp nhận, cô không thể bất hiếu với cha mẹ.
Hãy cho tôi 1 lời khuyên.
9 Câu trả lờiĐộc thân & Hẹn hò1 thập kỷ trướcMọi mâu thuẩn: từ tôn giáo đến chính trị là do cái gì? Có phải cái tôi ?
Ai có quyền hoàn toàn quyết định mình là Phật tử, người theo TCG hay là cộng sản ko ?
Dù mâu thuẫn nhưng ta có thể tranh luận 1 cách nhã nhặn , văn hóa được ko?
5 Câu trả lờiTôn giáo & Tâm linh1 thập kỷ trướcBan nghĩ gì khi đọc câu chuyện cười này ?
TRANH LUẬN TÌM MỘT CHỖ TRỌ QUA ĐÊM
Theo truyền thống Thiền Nhật Bản ngày xưa, những tăng sĩ đi vân du khắp nơi, nếu muốn ngủ trọ qua đêm ở một ngôi chùa hay tịnh xá nào, đều phải thắng cuộc tranh luận tay đôi với vị sư thường trụ Ở đó. Nếu không thắng được,vị du tăng đó phải đi, không được phép ở lại, dù chỉ có một đêm.
Câu truyện xảy ra tại một ngôi cổ tự phía bắc Nhật Bản. Trụ trì ngôi chùa đó là hai anh em một nhà sự Người anh rất thông thái, biện luận vô cùng thiện xảo, còn người em lại ngớ ngẩn, lù khù và còn chột một mắt.
Một đêm nọ, có một vị du tăng đi ngang qua, muốn xin vào nghỉ tạm qua đêm. Nhà sư anh, quá mệt mỏi vì đã học hành suốt ngày, nên sai nhà sư em ra tiếp khách và tranh luận với vị du tăng theo truyền thống. Trước khi nhà sư em đi ra ngoài, Sư anh dặn dò:
"Này, đệ đòi hỏi là phải tranh luận trong im lặng đó nhé. Đừng có nói, kẻo đấu không lại người ta đó."
"Huynh yên tâm đi, để đó cho em!"
Độ một thời gian ngắn sau, vị du tăng xin gặp nhà Sư anh, vái chào và xin ra đi. Ông ta đã bị khuất phục và hết sức tán thán tài hùng biện của nhà Sư em.
Nhà Sư anh nói:
"Trước khi đi, xin Ngài thuật lại cho tôi nghe cuộc tranh luận thế nào?"
"Rất hay, tuyệt, vị du tăng trả lời, này nhé, trước hết tôi giơ một ngón tay lên ý tượng trưng Đức Phật. Sư đệ của ngài đưa 2 ngón tay lên có nghĩa là Đức Phật và Phật pháp. Tôi lại đưa 3 ngón tay lên có ý nói Tam Bảo (Phật, Pháp, Tăng) số một. Sư đệ thông minh của ngài đưa nắm tay lên dứ vào mặt tôi có ý nói là cả 3 (Tam Bảo) đều qui về một. Một là tất cả, tất cả là một. Tuyệt, tuyệt, sâu xa, sâu xa, Đại Thừa, lý rốt ráo đại thừa đấy. Tôi cam lòng bái phục."
Vị du tăng ra đi, rất hể hả như đã học được một điều gì tuyệt diệu.
Lát sau, nhà sư em vào gặp anh, dáng điệu còn có vẻ bực bội vô cùng.
Vị Sư anh nói:
"Ta biết là đệ đã thắng cuộc tranh luận này."
"Thắng cái gì, cái tên du tăng đó thật là thô lỗ hết sức, nếu đệ không nhớ lời sư huynh dặn bảo là phải cố gắng nhẫn nại, nhã nhặn và lễ độ với khách thì em đã cho hắn một bài học thích đáng rồi."
"Sao, đệ thuật lại cho ta nghe sự việc như thế nào?"
"Này nhé, khi hắn ta vừa thấy em, hắn liền đưa một ngón tay lên có ý chế diễu em chột hết một mắt; em cố dằn cơn giận, đưa 2 ngón tay lên khen là hắn có phước, đầy đủ 2 con mắt. Thế mà hắn lại có ý trêu ngươi em nữa chứ, hắn đưa 3 ngón tay lên, có ý nói là em và hắn ta, hai người nhưng chỉ có 3 con mắt thôi. Em bực quá, dơ nắm tay đấm lên dứ vào mặt hắn có ý cho hắn biết là "Này, vừa phải thôi nghen, lộn xộn là ăn đấm đó." Hắn chột dạ, có vẻ ngán nên vái chào rút lui có trật tự. Thiệt là tăng sĩ gì mà thô lỗ hết sức!"
Nhà Sư anh trợn mắt, lắc đầu và ôm bụng lăn ra cười ngất.
"Ha ha ha! Ha ha ha!"
8 Câu trả lờiTôn giáo & Tâm linh1 thập kỷ trước