Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.

Lv 32.060 points

Tcyta

Câu trả lời yêu thích33%
Câu trả lời296

An eye for an eye. A teeth for a teeth.And evil for evil.

  • Cho hỏi về thủ tục làm CMND cho người khuyết tật cụt 2 tay?

    Em thắc mắc là thiếu mất dấu vân tay thì chổ nhân dạng vân tay làm sao?

    2 Câu trả lờiHành pháp & Công an1 thập kỷ trước
  • Trễ 3 ngày rồi nhưng vẫn góp vui :)?

    Nhân ngày 20/10.

    I am only a little vase,

    Up to you in any case,

    Along with you camly makes me quest,

    Flower of my heart which is the best?

    3 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Bí rợ có ăn sống được không nhỉ?

    Buồn buồn nấu món canh bí rợ lần đầu, thấy miếng bí tươi có mùi khá thơm, cắt khúc xong đâu đấy lấy 1 miếng nhai thử, mặt dù hơi lạt nhưng mùi vị giống hồng giòn (mà mình thích cả bí rợ lẫn hồng giòn, vậy mà giờ mới biết nó giống nhau đến vậy), nói chung là khá hạp miệng, nhưng không hiểu sao trước giờ không thấy(hoặc có lẽ là chưa thấy) ai ăn sống bao giờ nhỉ,hay tại miếng bí mình mua nó ngon vậy thui chứ mấy miếng khác nó dở? Mấy chị nội trợ cho em hỏi rốt cuộc bí rợ có nên ăn sống không? Bình loạn dùm em chủ đề này nha, cảm ơn.

    5 Câu trả lờiẨm thực - Khác1 thập kỷ trước
  • Truyện cười Mỹ for men 18+ only ?

    Che Tao Dan Ba

    Ông vua xe hơi, Henry Ford sau khi chết được đưa lên thiên đàng. Tại cổng thiên đàng có Thánh St Peter chờ sẳn để đón Ford, vừa gặp Ford, Thánh Peter cho biết: Ford hồi còn sống, ngươi đã làm nhiều việc công ích cho xã hội, như sáng chế phương pháp làm việc dây chuyền cho kỷ nghệ chế tạo xe hơi làm thay đổi cả thế giới. Với thành qủa như vậy, ngươi sẽ được một ân huệ là có thể chuyện trò với bất cứ ai ở thiên đàng này.

    Sau khi suy nghỉ vài giây, Ford xin được gặp Thượng Ðế, lở đã hứa, Thánh Peter đành dẩn Ford đến gặp Thượng Ðế. Vừa gặp Thượng Ðế, Ford hỏi ngay:

    Thưa Ngài, lúc ngài chế tạo ra đàn bà, ngài đã suy nghỉ gì?

    Thượng Ðế nghe xong bèn hỏi lại:

    Ngươi hỏi như vậy là ý gì?

    Ford liền trả lời:

    Trong sáng chế của ngài có qúa nhiều sơ sót

    Phía trước bị phồng lên, phía sau bị nhô ra

    Máy kêu lớn khi chạy nhanh

    Tiền bảo trì và nuôi dưởng quá cao

    Thường xuyên đòi hỏi nước sơn mới

    Cứ mổi 28 ngày là bị chảy nhớt và không làm việc được

    Chổ bơm xăng và ống xã quá gần nhau

    Ðèn trước thì quá nhỏ

    Tiêu thụ nhiên liệu khủng khiếp

    Thượng Ðế nghe qua liền bảo: ngươi hảy đợi một chốc lát để ta xem lại bản thiết kế. Ngài bèn cho gọi toàn bộ kỷ sư thiết kế và cơ khí trên thiên đàng lại để xem lại quá trình, sau một thời gian họ đã trình lên lại cho Thượng Ðế bản báo cáo. Xem xong, ngài bèn phán rằng:

    Những lời ngươi vừa nói hoàn toàn đúng, bằng sáng chế của ta thật có nhiều sơ sót, nhưng nếu tính trên phương diện kinh tế thì gần 98% đàn ông trên thế giới xài sản phẩm do ta chế tạo, trong khi chưa đầy 10% đàn ông xài sản phẩm của ngươi.

    Mấy chị phụ nữ có đọc thì cười thui nghen :) đừng giận.

    11 Câu trả lờiTruyện cười & Đố vui1 thập kỷ trước
  • Thế nào là trái tim tan vỡ?

    Vô định, trống rỗng, mệt mỏi, suy sụp; tiếng anh thì chỉ có thể 1 từ để diễn tả "nothing".Tôi cứ tự nhủ cứ bước tiêp, cứ thả mình theo dòng chảy số phận, vì có vẻ nó là một dòng sông hơi bão táp một chút mà thôi, nhưng không, nó là một cổ máy, mà tôi đang mắt kẹt giữa nhưng mắc xích, kẹp chặt bởi những bánh răng, xé nát những gì xung quanh tôi, ước mơ trở thành ảo tưởng, tự trọng trở thành rác rưởi, mục đích trở thành củ cà rốt treo trước mũi con lừa là tôi, hạnh phúc chỉ là sự chấp nhận, mọi thứ, mọi thứ khác chỉ là con số 0, trước đây tôi chỉ tưởng tượng về con số 1 đứng trước nó. Tim vẫn đập, máu vẫn chảy, chân vẫn bước... nhưng có cái gì đó đã chết, chỉ còn lại câu nói sáo rỗng:"keep moving forward", một mớ đạo lý sống chả ai làm theo, nụ cười giả tạo đeo trên mặt để bịp kẻ đời mà sổng, chỉ có 1 thứ là thật, cái trần nhà phản chiếu bóng hình của 1 tên tồi tệ.

    Tự nhủ trái tim mình đã tan vỡ, nhưng giờ đây có quá nhiều định nghĩa trở nên sai lầm đến nổi ta không còn tin cái từ điển sinh học của ta nữa.

    Heartbreak:a strong feeling of sadness.

    Chung chung quá, ngắn gọn quá, ai cho tôi hỏi trái tim tan vỡ là gì đi, làm ơn.

    8 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Tìm bạn bốn phương của mấy bác mấy cô?

    NỮ 35 tuổi đẹp ngoan,

    Mẹ dạy muốn học hãy khoan có chồng,

    Bây giờ bằng cấp ngập phòng,

    Nhìn đi nhìn lại long đong một mình,

    Anh nào tức cảnh sinh tình

    Mau mau mở máy gửi hình điện tin:

    Tìmchồngdzin@gmail com

    NAM 40 tuổi đa tài,

    Nhiều tiền, học giỏi, đẹp giai hơn người,

    Bận làm, bận học, bận chơi,

    Giật mình nhìn lại nửa đời sắp qua,

    Nhắn em đẹp sắc gần xa,

    Yêu trai tài khỏe đây là email:

    Tìmvợyêu@aol.com

    NỮ 45 tuổi đẹp sang,

    Có nhà, có tiệm, không màng lợi danh.

    Em yêu mái ấm yên lành,

    Ba lần ly dị mấy anh chồng lười.

    Anh nào phong nhã, tốt tươi

    Yêu người chung thủy xin mời đến em.

    NỮ 50 tuổi đen dòn,

    Ba con, bốn cháu lon ton đầy nhà.

    Chồng nay bám gót người ta,

    Chính chuyên, em chẳng kêu ca buồn phiền.

    Anh nào thông hiểu nồi niềm,

    Nếu trên bốn chục cảm phiền viết thư.

    NAM 55 tuổi thành công,

    Nhà to, xe đẹp rộng lòng yêu thương.

    Cuộc tình gẫy gánh giữa đường,

    Vợ xưa cáo giác anh thường kiết keo.

    Anh nay dám hứa một lèo,

    Em nào dễ mến anh đèo anh chia.

    NỮ 60 tuổi xinh ngoan,

    Cả đời chăm sóc lo toan việc nhà.

    Chồng về nước Việt năm qua,

    Gặp cô con gái bán ba mê liền.

    Em nay chán cảnh ngồi thiền,

    Anh nào yêu bé cho tên tặng hình.

    NỮ 65 tuổi giỏi dang,

    Chồng vừa khuất núi vì mang bệnh già.

    Các con nay lớn ở xa,

    Cảnh nhà đơn chiếc vào ra một mình.

    Anh nào tức cảnh sinh tình,

    Biên thư, điện thoại, gửi hình em coi.

    NAM 70 tuổi hiên ngang,

    Dẻo dai, job tốt, nhà sang nhất miền.

    Tháng tháng nhà nước phát tiền,

    Ngồi xe Mỹ lái liên miên cả ngày.

    Tìm em gái Việt thơ ngây,

    Ai muốn qua Mỹ anh đây sẵn sàng.

    NỮ 75 tuổi dịu dàng,

    Chồng con bỏ lại lang thang chợ đời.

    Thân già lặn lội ngược xuôi,

    Đi chùa, đi chợ lôi thôi lạc đường.

    Tìm người cùng cảnh đoạn trường,

    Nắm tay đi tiếp quãng đường dở dang.

    NAM 80 tuổi mơ màng,

    Năm mươi năm trước dọc ngang một thời,

    Vợ nay khuất núi xa rồi,

    Một mình lẻ bóng nên ngồi ngẩn ngơ,

    Mong gặp bạn gái bơ vơ,

    Cùng nhau dệt mộng lúc chờ ngày đi.

    NỮ 85 tuổi độc thân,

    Đam mê du lịch, khi gần khi xa,

    Đi đâu cũng chỉ mình ta,

    Một mình ngoạn cảnh có gì là vui.

    Anh nào sở thích giống tôi,

    Hứa bao trọn gói, xin mời biên thư

    NAM 90 tuổi sống dai

    Đơn thân nhà trống, ngồi hoài lặng im,

    Nghe nhạc rồi lại coi phim,

    Coi tin mãi chán, lim rim mắt mờ.

    Em nào cùng cảnh bơ vơ,

    Điện thư gửi gấp, anh chờ nơi đây.

    NỮ 95 tuổi cô đơn,

    Con bỏ dưỡng lão đã hơn năm rồi.

    Xe lăn tôi đẩy mình tôi,

    Cháu con bận rộn, ôi thôi là buồn.

    Anh nào cùng cảnh gối đơn,

    Vào ra thăm hỏi, nhớ ơn bạn tình.

    NAM 100 tuổi mỏi mòn,

    Liệt giường nằm vạ đã tròn ba năm.

    Họ hàng chẳng có ai thăm,

    Cơm ăn vung vãi, chỗ nằm dơ nhem.

    Em nào thương đến mà xem,

    Đút cơm thay tã, anh thèm cầm tay.

    Gia tài anh sẽ trao ngay.

    6 Câu trả lờiTruyện cười & Đố vui1 thập kỷ trước
  • Tại sao khi buồn thích nghe nhạc?

    Khi buồn,chắc nhiều người giống như tôi thích nghe nhạc, mà nhạc vui thì nghe không nổi(nghe thấy tức tức sao ấy), nhạc bình thường không được (nghe chán nản), chỉ nghe được mỗi nhạc buồn, dĩ nhiên nghe lại càng buồn hơn. Vậy là sao nhỉ :(.

    175 days, 6 months, haft years, fall to sorrow.

    11 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Cuộc đời đầy rẫy khuôn mẫu ?

    Hôm nay ngồi chơi nghe thằng bạn tâm sự, nó đang chán đời thì mới gặp lại cô bạn cũ, nghe nó kể thì 2 đứa gặp nhau mà cô kia coi nó như không khí vậy, nó kể rằng trước đây nó tỏ tình với cô nàng vào năm cuối cấp của nó , và tiến trình diễn ra như vở kịch shakespeare, rập khuôn như câu “To be or not to be, that's a question'' , đó là cô nàng nói rằng "hai đứa hãy làm bạn", một câu mà tôi <<kẻ đồng bệnh tương lân, nghe sao mà quá đổi quen thuộc. Nghĩ chuyện của nó mà nhớ chuyện của mình, và chắc là cái này quen thuộc lắm vì nghe kể cứ như chuyện thường ngày là đến trường thì phải băng qua cầu vậy. Chẳng hiểu mấy cô gái lấy cái "khuôn" này ở đâu mà sao thấy hoài vậy, có ai giải nổi cái thắc mắc này không đây??

    4 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Tôi bị xua duổi rồi à :( ?

    Lâu ngày hok quay lại Y!HD, nhân ngày hè rảnh rổi quay lại xem qua chơi, ngờ đâu phát giác một chuyện khó hiểu: một bạn của tôi trên list Y!HD ban nick tui, tôi chỉ nghĩ chắc bạn ấy nhiều người hâm mộ quá ban nick bớt cho đở rối, thôi ghi vào lại rồi cho qua, ngờ đâu đc ít ngày lại ban tiếp. Bạn này tôi vẫn thường chat nói chuyện bình thường, nhưng chợt nhớ lần cuối nói chuyện chẳng hiểu sao lại có kiểu chào rất ư khó hiểu:"Goodbye, forever....." nhưng tôi chỉ nghĩ nói giỡn bởi cô này cũng hay chào tôi kiểu như "Fool" hay "G9" này nọ. Giờ tình hình là "sự im lặng đáng sợ" kéo dài kèm theo "sự cách ly tuyệt đối" xuất hiện, vậy là sao??Tôi có làm gì bạn ấy giận hay sao nhỉ, bạn ấy có đọc qua trả lời dùm tôi, có gì cho xin lỗi mà hok có thì cũng bảo nhau một tiếng để tôi đừng có cảm giác như ai đó đang trừng trừng nhìn tôi với ánh mắt hình viên đạn đằng sau lưng này cái :(.

    10 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Vài chuyện lãng xẹt đọc cười chơi chút thôi!?

    Sống trên đời này phải biết quí 4 chữ:

    chữ "Phải" để luôn sống và làm theo lẽ phải,

    chữ " Thật" để luôn sống thật,

    chữ " Nhẫn" để tha thứ,

    chữ "Tâm" để yêu thương.

    Nói tóm lại là làm người sống trên đời này " Phải Thật Nhẫn Tâm" thì mới sống được

    Trăm năm trong cõi người ta

    Ai ai cũng phải hít ra thở vào

    Trăm năm trong cõi người nào

    Ai ai cũng phải hít vào thở ra

    Xa xa như nước Cu-Ba

    Người ta còn phải hít ra thở vào

    Gần gần như cái nước Lào

    Người ta cũng phải hít vào thở ra

    Nói chung trong cõi người ta

    Bắt buộc là phải thở ra hít vào.

    Nhà nàng ở cạnh nhà tôi

    Cách nhau cái cọc để phơi áo quần

    Hai người nhầm lẫn tứ tung

    Nàng như cũng có cái quần giống tôi

    Ðể rồi có một lần phơi

    Thế nào tôi lấy nhầm ngay của nàng .

    Tôi chiêm bao rất nhẹ nhàng

    Thấy nàng hé cửa gọi sang thế này

    "Ấy ơi ấy hãy vào đây,

    Cho tui đổi lại cái này chút coi"

    Lần đầu tiên thấy nàng cười

    Nàng che một tấm vải dày ngang hông (?)

    "Cái quần duy nhất của em,

    Hôm qua anh lấy về bên ấy rồi ."

    Hai cụ già tổ chức ăn mừng 50 năm ngày cưới ở nhà hàng.

    Xong tiệc, cụ bà thấy cụ ông chảy nước mắt.

    Bà cảm động lắm và hỏi: - Chắc ông hạnh phúc vì thời gian tuyệt vời chúng ta đã có 50 năm qua phải không?

    Cụ ông không trả lời và suy nghĩ xa xăm.

    Đoạn ông trả lời: - 50 năm trước, cha của bà dí súng vào tôi và dọa bỏ tù tôi 50 năm nếu tôi không cưới bà. Phải chi hồi trước tôi can đảm một chút thì lẽ ra ngày mai là tôi mãn hạn tù rồi!

    (Linh tinh khắp nơi.)

    11 Câu trả lờiTruyện cười & Đố vui1 thập kỷ trước
  • Lần cuối cùng khi bạn khóc là lúc nào?

    Hôm nay rầu rầu nghe bản "I cry" của Westlife, trong lòng tràn đầy những kí ức, bổng câu hỏi từ đâu đến trong suy nghĩ của tôi:"Lần cuối cùng khi tôi khóc là khi nào nhỉ?", tuy thế tôi nhanh chóng trả lời được: đó là lúc tôi đọc một đoạn rất cảm động trong bộ truyện Strawberry 100% cách đây khoảng 4 năm rồi (lớp 10 hay 11 gì ấy), rồi một câu hỏi khác lại hiện ra:"Tại sao thời gian qua, tôi chưa một lần nào khóc nữa?"

    Thời gian qua tôi gặp biết bao chuyện buồn: gia đình xào sáo, kinh tế khó khăn, bà nội tôi mất và rồi gần đây nhất là khi tình yêu của bản thân bị phủ nhận, đó là chưa kể bao điều đáng rơi lệ mà tôi đã gặp trong thời gian qua, nhưng tôi ko tài nào nhớ được mình đã khóc được lần nào chưa, tại sao thế nhỉ?

    Một giả thuyết nảy ra trong đầu: có lẽ khi đọc truyện tôi đã hòa tâm hồn tôi vào nhân vật nên tôi dễ dàng khóc hơn, mà tôi cũng ko hiểu lắm ý nghĩa của cái giả thuyết này nữa. Lại buồn tình suy nghĩ vẫn vơ tìm kiếm xem có điều gì đó thật buồn để...khóc thử và rồi một giả thuyết nữa hiện ra: việc tôi đang làm lúc này là "chờ", chờ cho tâm hồn vơi mòn đi những cảm xúc mà tôi khẳng định là tình yêu bị chối bỏ,chờ cho thời gian làm giúp cho tôi lãng quên, nhưng dường như điều đó quá chậm và thậm chí là ngược lại, dường như kí ức cứ sống mãi và làm nhạt phai đi thời gian, đúng 3 năm cảm xúc, 1 năm 9 tháng cách biệt và 31 ngày buồn bả đau khổ, thế mà tất cả cứ như chỉ vừa mới hôm qua. Thiệt rầu. Thế nhưng cũng chỉ có vậy, tôi cũng chỉ buồn mà không khóc.

    Có lẽ ai đó sẽ nói rằng :"Lớn rồi sao lại khóc?" nhưng bạn nên nhớ lại đó là lời dổ dành giành cho mấy đứa trẻ con và chẳng có nguyên cớ gì để cản một con người trưởng thành khóc khi đau buồn cả. Tôi khẳng định tôi chẳng mắc bệnh gì về tuyến lệ cả, ngáp tôi vẫn chảy nước mắt, bụi vào mắc cũng ròng ròng và sắp hành tây cũng tuôn như khóc, vậy tại sao khi đau buồn tôi lại không khóc nhỉ? Và bạn biết không, đó là một cảm giác rất khó chịu, cảm tưởng như những giọt nước mắt chảy ngược vào trong đến nổi tôi nghẹn họng không nói nên lời, nhưng tôi không khóc, tại sao?

    17 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Quẳng gánh lo đi mà vui sống!?

    Người dẫn chương trình giơ cao một ly nước và hỏi khán giả:

    - Quí vị thử đoán xem ly nước này nặng bao nhiêu?

    - Điều đó còn phụ thuộc vào anh cầm nó trong bao lâu chứ.

    - Đúng vậy, nếu tôi cầm nó trong một phút thì không có gì đáng nói. Nhưng nếu tôi cầm nó trong một tiếng đồng hồ thì tay tôi sẽ mỏi. Còn nếu tôi cầm nó cả một ngày, quí vị sẽ gọi xe cấp cứu cho tôi. Cùng một khối lượng, nhưng mang nó càng lâu thì nó càng trở nên nặng hơn.

    Trong cuộc sống cũng vậy. Nếu chúng ta cứ liên tục chịu đựng gánh nặng, nó sẽ càng ngày càng trở nên trầm trọng. Không sớm thì muộn chúng ta cũng gục ngã. "Điều quí vị phải làm là đặt ly nước xuống, nghỉ một lát rồi tiếp tục cầm nó lên."

    Thỉnh thoảng chúng ta phải biết đặt gánh nặng cuộc sống xuống, nghỉ ngơi lấy sức để còn tiếp tục mang nó trong quãng đời tiếp theo. Khi bạn trở về nhà, hãy quẳng lo âu về công việc ngoài cửa. Ngày mai bạn sẽ nhặt nó lên và tiếp tục mang.

    15 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Bài học xương máu trong cuộc sống!!?

    Bài học thứ nhất:

    Ông chồng đi tắm sau khi vợ vừa mới tắm xong, đúng lúc chuông cửa reo. Vợ vội quấn khăn tắm vào và chạy xuống mở cửa. Cửa mở thì ra là ông hàng xóm Bob. Chị vợ chưa kịp nói gì thì Bob bảo: tôi sẽ cho chị 800 đô nếu chị buông cái khăn tắm kia ra . Suy nghĩ 1 chút rồi chị vợ buông khăn tắm, đứng trần truồng trước mặt Bob. Sau vài giây ngắm nghía, Bob đưa 800 đô cho chị vợ rồi đi. Chị vợ quấn lại khăn tắm vào người rồi đi lên nhà.

    - Vào đến phòng tắm, chồng hỏi: Ai đấy em?

    - Vợ: ông Bob hàng xóm.

    - Chồng: Tốt. thế hắn có nói gì đến số tiền 800 đô hắn nợ anh không?

    Bài học xương máu: Nếu anh trao đổi thông tin tín dụng với cổ đông của mình kịp thời thì anh đã có thể ngăn được sự “phơi bày”.

    Bài học 2:

    Một tu-sĩ nam ngỏ ý mời tu-sĩ nữ đi chung xe. Người nữ chui vào xe, ngồi bắt chéo chân để lộ 1 bên bắp chân. Người nam suýt nữa thì gây tai nạn. Sau khi điều chỉnh lại tay lái, người nam thò tay mò mẫm lên đùi người nữ. Nữ kêu: “Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129″. Nam liền bỏ tay ra. Nhưng sau khi vào số, nam lại tiếp tục sờ soạng chân nữ. Một lần nữa nữ kêu: “Xin ngài, hãy nhớ điều răn 129″. Nam thẹn quá: “xin lỗi nữ, tôi trần tục quá”. Tới nơi, nữ thở dài và bỏ đi.

    Vừa tới nhà tu, nam vội chạy vào thư viện tra cứu ngay cái điều răn 129 ấy, thấy đề: "Hãy tiến lên, tìm kiếm, xa hơn nữa, con sẽ tìm thấy hào quang."

    Bài học xương máu: Nếu anh không nắm rõ thông tin trong công việc của mình anh sẽ bỏ lỡ 1 cơ hội lớn.

    Bài học 3:

    1 nhân viên bán hàng, 1 thư ký hành chính và 1 Sếp quản lý cùng đi ăn trưa với nhau, họ bắt được 1 cây đèn dầu cổ. Họ xoa tay vào đèn và thần đèn hiện lên. Thần đèn bảo: “ta cho các con mỗi đứa 1 điều ước”. Tôi trước! tôi trước! – thư ký hành chính nhanh nhảu nói: tôi muốn được ở Bahamas lái canô và quên hết sự đời. Puff. Cô thư ký biến mất. Tôi! Tôi! anh nhân viên bán hàng nói: tôi muốn ở Hawaii nằm dài trên bãi biển có nhân viên massage riêng, nguồn cung cấp Pina Coladas vô tận và với người tình trăm năm. Puff. anh nhân viên bán hàng biến mất. Ok tới lượt anh. Thần đèn nói với ông quản lý. Ông quản lý nói: tôi muốn 2 đứa đấy có mặt ở Văn phòng làm việc ngay sau bữa trưa.

    Bài học xương máu: luôn luôn để Xếp phát biểu trước.

    Bài học 4:

    1 con đại bàng đang đậu trên cây nghỉ ngơi, chẳng làm gì cả. 1 con thỏ con nhìn thấy thế hỏi: Tôi có thể ngồi không và chẳng làm gì như anh được không? Đại bàng trả lời: được chứ, sao không. Thế là con thỏ ngồi xuống nghỉ ngơi. Bỗng dưng 1 con cáo xuất hiện, vồ lấy ăn thịt con thỏ.

    Bài học xương máu: để được ngồi không chẳng làm gì anh phải ngồi ở trên cao, cao lắm ý.

    Bài học thứ 5: (bài này dịch thì mất hay nên để nguyên nhá)

    A turkey was chatting with a bull. ‘I would love to be able to get to the top of that tree’ sighed the turkey, ‘but I haven’t got the energy.’ ‘Well, why don’t you nibble on some of my droppings?’ replied the bull. They’re packed with nutrients.’ The turkey pecked at a lump of dung, and found it actually gave him enough strength to reach the lowest branch of the tree. The next day, after eating some more dung, he reached the second branch. Finally after a fourth night, the turkey was proudly perched at the top of the tree. He was promptly spotted by a farmer, who shot him out of the tree.

    Moral of the story: Bullshitmight get you to the top, but it won’t keep you there..

    Bài học thứ 6:

    1 Con chim nhỏ bay về phương Nam tránh rét. Trời lạnh quá con chim bị đông cứng lại và rơi xuống 1 cánh đồng lớn. Trong lúc nó nằm đấy 1 con bò đi qua ỉa vào người nó. Con chim nằm giữa đống phân bò nhận ra rằng người nó đang ấm dần. Đống phân ấy đã ủ ấm cho nó. Nó nằm đấy thấy ấm áp và hạnh phúc, nó bắt đầu cất tiếng hót yêu đời. 1 con mèo đi ngang nghe tiếng chim hót liền tới thám thính. Lần theo âm thanh con mèo phát hiện ra con chim nằm dưới đống phân, nó liền bới con chim ra ăn thịt.

    Bài học xương máu:

    1. không phải thằng nào ỉa vào mình cũng là kẻ thù của mình

    2. không phải thằng nào kéo mình ra khỏi đống cứt cũng là bạn mình

    3. và khi đang ngập ngụa trong đống cứt thì tốt nhất là ngậm cái mồm lại.

    9 Câu trả lờiTruyện cười & Đố vui1 thập kỷ trước
  • Truyện hài cười đau bụng !?

    Truyện này chắc nhiều bạn biết rồi nhưng mình mới được bạn gửi lần đầu nên buồn buồn post lên thôi:

    Bé Tý năm nay 6 tuổi học trường tiểu học lớp 5.

    Học được một tuần thì bé Tý không chịu làm bài vở nữa.

    Cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì bé Teo,

    ngồi cạnh bé Tý, trả lời rằng do chương trình học quá

    thấp so với trình độ của Tý.

    Mấy hôm sau, bé Tý xin cô cho lên học bậc trung học.

    Cô giáo dẫn bé Tý lên văn phòng ông hiệu trưởng,

    trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiệu trưởng bán

    tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi bé Tý một

    số câu hỏi về khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Tý về kiến

    thức tổng quát, nếu bé Tý trả lời đúng ông sẽ cho bé

    nhảy lớp.

    - Hiệu trưởng: 25 lần 25 là bao nhiêu?

    - Bé Tý: Dạ là 625

    - Hiệu trưởng: Công thức tính diện tích vòng tròn?

    - Bé Tý: Dạ là bình phương bán kính nhân Pi

    - Hiệu trưởng: Nước bốc thành hơi khi nào?

    - Bé Tý: Dạ khi nước sôi ở 100 độ C

    ....

    Sau 1 tiếng "tra tấn", câu nào bé Tý cũng đáp đúng hết

    , ông hiệu trưởng rất hài lòng về kiến thức khoa học của

    bé và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát :

    - Cô giáo: Con gì càng lớn càng nhỏ?

    Ông hiệu trưởng hết hồn nhưng bé Tý trả lời ngay:

    "Dạ là con cua nó có càng lớn và càng nhỏ".

    - Cô giáo: Cái gì trong quần em có mà cô không có?

    Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.

    - Bé Tý: Dạ là 2 cái túi quần

    - Cô giáo: Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất?

    Ông hiệu trưởng run lên.

    - Bé Tý: Dạ ở Phi Châu

    - Cô giáo: Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô?

    Ông hiệu trưởng chết điếng người.

    - Bé Tý: Dạ là cái đầu gối

    - Cô giáo: Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt ?

    Ông hiệu trưởng hóc mồm ra.

    - Bé Tý: Dạ là cái lưỡi

    - Cô giáo: Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng

    và rộng lớn ra khi cô lập gia đình?

    Ông hiệu trưởng ra dấu không cho bé Tý trả lời nhưng

    bé Tý đáp ngay: "Dạ, là cái giường ngủ a".

    - Cô giáo : Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một

    hồi thì cứng ra?

    Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo

    - Bé Tý: Dạ là dầu sơn móng tay

    - Cô giáo: Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc

    nó chảy nước ra?

    Ông hiệu trưởng gần xỉu.

    - Bé Tý: Dạ là cây kem ạ

    Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng

    hỏi nữa và nói với bé Tý: Thầy cho con lên thẳng đại học

    bởi vì con là thần đồng. Nãy giờ thầy không trả lời ��úng

    1 câu nào hết

    10 Câu trả lờiTruyện cười & Đố vui1 thập kỷ trước
  • Tức quá, một cái Tết tồi tệ chưa từng thấy!?

    Đầu năm gặp chuyện buồn tình , buồn mất mấy ngày , mới có chút khởi sắc lại gặp chuyện buồn tiếp, đang đâu đấy cái modem quỷ sứ lại dở chứng hư hỏng đúng lúc này thế là hết online đc thiệt dễ quế và cuối cùng là mắc kẹt với cái đóng bài tập Tết mà nuớc tới chân ngày tới hạn mới chịu làm thế mà giờ hok có mạng để làm. Ai có cái Tết nào như tôi không chứ? Đúng là : Tết tác tệ, thê thảm,tăm tối, tiêu tan, tồi tàn,tức tối tới tiệm tiếp tục "tám".

    14 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Thân gửi bạn dnichigo, mong các bạn Y! H& Đ giúp mình an ủi bạn ấy!?

    Hiện tại bạn ấy đang rất buồn vì chuyện tình cảm, mình đã cố gắng an ủi nhưng có vẻ là chưa đủ, vì không có sự đồng ý của bạn ấy mình không nghĩ nên kể chi tiết cho các bạn. Mong các bạn có thể để lại vài dòng an ủi bạn ấy , để nếu bạn ấy có vào câu hỏi này hi vọng sẽ giúp bạn ấy vơi đi nổi buồn hiện tại. Cám ơn các bạn đã giúp mình, và chúc bạn N mau quên đi nổi buồn và vui sống trở lại, cố lên nhé, hãy khóc đi bạn đừng cố kiềm nén nữa, hãy cười đi bạn để tạm quên đi u sầu dù chỉ là trong giây lát.

    5 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Ước gì được như bài hát Tết này T_T?

    Bài hát "Bài ca tết cho em" của gã họ Đàm ấy mà, ai giống tui hok.

    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=1ocOLAf15-

    2 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Cám ơn các bạn trên Y! Hỏi & Đáp.?

    Thời gian qua , tôi xin cảm ơn các bạn đã giúp đỡ tôi rất nhiều, các bạn đã lắng nghe tôi, tò mò về tôi, chia buồn cùng tôi,an ủi tôi, động viên tôi và kêu gọi tôi đứng lên đối mặt với cuộc sống mà tôi đang ngỡ ngàng này. Tâm hồn tôi những ngày qua đã đau khổ, đã hoài nghi, đã hấp hối, đã tuyệt vọng nhưng rồi nó cũng chấp nhận, cũng tha thứ cho nó, cũng hi vọng và quyết định. Tôi nhớ có một câu nói ở đâu đó:" Khi lạc mất con đường của mình thì hãy lắng nghe tiếng nói của con tim mình và đừng đứng lại" và nhờ các bạn có vẻ như tôi đã làm được điều đó. Một lần nữa, xin cảm ơn các bạn ^^.

    14 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước
  • Những giai đoạn khác nhau của cảm xúc chăng?

    Những ngày qua tôi lại có những cảm xúc khác nhau rất khó hiểu, ban đầu là u buồn, sau đó là ân hận, và giờ là hi vọng, tôi có nên tiếp tục hi vọng không, và niềm hi vọng này liệu có sẽ làm tôi đau buồn. Tôi phải làm gì đây, hết bấm tin nhắn nhưng lại không bấm nút gửi làm giờ đây mục thư nháp giờ đã qua con số 30, chấm dứt dứt khoác nói dễ làm khó, còn tiếp tục thì khó nói nhưng chắc cũng khó làm.

    4 Câu trả lờiTâm lý học1 thập kỷ trước