Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
có phải tôi muốn như thế???
gia đình tôi có 3 chị em gái. Tôi ko thông minh như chị cả, ko khéo nói như chị 2, tôi chỉ là tôi ma thôi. Tôi cảm nhận đc sự ko cân bằng trong tình yêu của bố mẹ dành cho 3 chị em tôi. Tôi xin đi học xa nhà để trốn tránh để lam lại từ đầu. Trong mắt thầy cô, bạn bè thì tôi là người vui vẻ hoạt bát. trong mắt gia đình toi thì tôi gần như bị trầm cảm. Tôi thích 1 mình, ko nói nhiều về bản thân. Khi đến truòng tôi gần như ko còn là bản thân nữa. Tôi nghĩ rằng mình mạnh mẽ nhưng tôi đã nhận ra rằng mình vẫn quá yếu đuối.vẫn quá cô đơn. Có phải tôi ko cần đến sự yêu thương của gia đình? (sinh nhật của tôi cũng ko ai nhớ nữa). Tôi biết sẽ ko ai trả lời câu hỏi của tôi tốt hơn tôi cả, nhưng có 1 người bạn đã nói với tôi rằng: " em cứ ko nói ra như thế thì sẽ ko bao giờ giả tỏa đc đâu". Có thể bạn tôi đã đúng vì khi viết những dòng này tôi cảm thấy lòng nhẹ nhàng, thoải mái.
Cảm ơn các bạn đã dành thời gian đoc những dòng này của tôi. Chân thành cảm ơn!!!
8 Câu trả lời
- dieurunuocmat_06Lv 61 thập kỷ trướcCâu trả lời yêu thích
"..... không thông minh như chị cả, không khéo ăn nói như chị hai... " .
Hai điều này đã ảnh hưởng " xấu " đến bạn. Thứ nhất, bố mẹ bạn có phần " ưu ái " hai người chị của bạn hơn bởi họ gây ấn tượng tốt với bố mẹ bạn. Thứ hai, vì lẽ trên, có thể bạn ghen tỵ với hai chị đâm ra " thu mình " trong vỏ ốc cô đơn, và càng về sau bạn rơi vào strees ( trầm cảm ) .
Khi bạn " thoát " ra hai điều trên, bạn tìm thấy con người thật của bạn ở trường lớp, ở bạn bè thầy cô...
Nói chung bạn tự dằn vặt và mâu thuẩn chính bản thân bạn khi bạn sống chung với tâm trạng trên.
Hãy mở lòng sống thân thiện, yêu thượng mọi thành viên trong gia đình. Hãy vui vẽ hòa đồng và tâm sự mọi điều thầm kín cùng bố mẹ, hai chị. Bạn sẽ thấy cõi lòng nhẹ nhõm cùng nỗi hân hoan bởi bạn đã tìm thấy con người thật của bạn. Bên cạnh, bạn cố gắng phấn đấu đạt mục tiêu sống, học tập, làm việc để tạo ấn tượng về mình, về mọi người. Điều này tùy thuộc vào lòng can đảm, mạnh mẽ nơi bạn.
Chúc bạn đứng vững trên đôi chân mình để tìm thấy cuộc đời hạnh phúc vui vẽ hơn, đáng sống hơn.
Thân.
- Ẩn danh7 năm trước
Câu trả lời được Y! đánh giá uy tín: http://vnsat.org/tintuc/danhsachtin.html
(Các) Nguồn: Câu trả lời được Y! đánh giá uy tín: http://vnsat.org/tintuc/danhsachtin.html - 1 thập kỷ trước
bạn đã nói được với bạn bè với chúng tôi bạn hãy thử trực tiếp nói với ba ,mẹ bạn điều này xem,nếu như vậy bạn làm k được thì hãy viết thư hay thu băng gì đó,bạn đã mạnh dạn trước bạn bè thì trước mặt ba mẹ bạn cũng làm được chắc lúc đó ba mẹ bạn sẽ thốt lên rằng"ôi con gái của tôi,ba, mẹ xin lỗi" chúc bạn thành công và sống hạnh phúc nhé
- maimaikodoithayLv 51 thập kỷ trước
Vậy suy nghĩ của bạn chỉ đc có vậy thôi hả? Cái mà bạn thật sự muốn là gì? Sự quan tâm hơn của mọi ng` à? Cứ ngồi đấy mơ đi bạn, nếu bạn không chịu để cho ng` khác nhìn thấy tâm tư của bạn. Cởi mở lòng mình khó đến thía kia à?
- ntgLv 51 thập kỷ trước
Tập viết nhật ký đi, bạn đặt câu hỏi mà đọc một hồi rồi đọc đi đọc lại tôi cũng không biết ý bạn muốn hỏi điều gì?
Bạn hãy tạo một blog cá nhân tập viết những bài nhật ký online, trong mạng ảo không ai biết bạn là ai và ai là bạn (trừ khi bạn tự nhận).
chúc vui vẻ.
- 1 thập kỷ trước
Bạn thử nói thẳng những suy nghĩ, những cảm nhận của bạn với gia đình bạn xem sao. Chuyện gì cũng vậy, phải nói thẳng ra mới biết được người khác nghĩ gì. Bố mẹ nào cũng thương con cái cả, chỉ là mỗi người 1 cách khác nhau. Chưa biết trước mối quan hệ của bạn và gia đình sẽ như thế nào sau khi bạn nói chuyện với gia đình, nhưng sau khi nói ra hết cảm nhận của bạn, bạn sẽ thấy đỡ hơn rất nhiều, vì như bạn đã nói khi viết những dòng này, bạn cảm thấy nhẹ lòng hơn rồi.
Chúc bạn vui vẻ
- ¤ hªþþÿ_mººn ¤Lv 71 thập kỷ trước
bạn thân mến, tôi muốn nói với bạn là không phải bạn không cần đến sự thương yêu của gia đình mà chẳng qua do yếu tố tâm lí vì bạn nghĩ gia đình không quan tâm, không yêu thương bạn như là với 2 chị của bạn nên bạn đã muốn rời xa gia đình, muốn tự lập với cuộc sống riêng của mình.
Theo Tôi, cha mẹ nào dù ít dù nhiều thì đều có tình thương yêu dành cho con cái mình cả, và đối với mỗi người con thì những tình thương yêu và cách biểu lộ sẽ khác nhau không hoàn toàn giống nhau đâu.Còn ngày sinh nhật bạn mà không ai nhớ cả có thể là gia đình bạn quá bận rộn nên quên đi chăng?hoặc là thật ra họ không quên, họ vẫn nhớ nhưng lại không quen cách là nên chúc mừng, không quen cách phải tổ chức sinh nhật?!
Tôi cũng nghĩ bản thân bạn sẽ có những câu trả lời tốt nhất, còn câu trả lời của tôi thì bạn có thể tham khảo.Tôi cũng muốn nói với bạn, nếu như bạn cảm thấy những chuyện như bạn nói gây ức chế, trầm cảm cho tâm lí bạn, làm bạn sống mà chưa cảm thấy vui vẻ thì nếu có cơ hội, bạn có thể nói chuyện với ba mẹ, 2 chị xem sao.Hãy tâm sự với họ như những người thân yêu và gần gũi nhất mà xóa bỏ đi khoảng cách trong tim, giải bày nỗi lòng của bạn để bạn được thoải mái hơn;hoặc bạn cũng có thể viết nhật kí để trải bày nỗi lòng mình, như thế sẽ nhẹ nhàng hơn;tâm sự với người bạn thân cũng là một giải pháp tốt.Thân chúc bạn được vui vẻ !