Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.

Care
Lv 4
Care đã hỏi trong Văn học & Nhân vănThơ ca · 1 thập kỷ trước

Giài thích và bình bài thơ sau, cảm ơn nhiều ?

Tiếng thở dài sau bữa tiệc!

Điện thoại chuông : tiếng chích choè thay Gà gáy!

Bạn cùng cuộc nhậu tàn !

Tiếng hát quê nhựa nhựa bên bàn

Bia, tiếng ồn, chạm cốc nhẹ tênh!

Nhảy và ôm, mùi son phấn,

thịt và tôm hổ lốn !

Tiếng gào thét xô bồ

trong nồi lẩu mắm

hé rạng ngày mai

quá chán !

Sai lầm !... sai lầm! bạn tôi than!

Sai lầm ! Sai lầm gì ? Vũ trụ

Khủng bố ngoài hành tình kia !

Hay khủng bố tâm hồn !

Thơ và đời, khác lắm !

Triết lý sống tàn, thác loạn !

Chuyện thường tình,

Khi lời nói là thơ

nồi cơm !

ngày xưa !

Gạo trắng nước trong,

hồn quê lai láng

Trong vần thơ của anh

thảng thốt vầng ánh sáng

Tôi thấy nơi anh, dị dạng

Đời nay là thế! Biết làm sao !

Khó tìm được, người hiểu mình trên bàn tiệc

Chạm cốc, bắt tay

uống đến say

trong ồn ào, nhộn nhạo

Hiểu anh, chỉ có chính mình

một thời Thơ, bị khủng bố điêu linh

Tìm được gì đây

sau năm tháng vơi đầy

với năm tháng dạn dày

chai sạn

Sai lầm ! hay tự nhủ nhầm !

Của chính cuộc đời anh ?

Cập nhật:

Cảm ơn các bạn, có những điều trong tâm thức ta kiểm soát được, cuộc sống xô bồ, đòi hỏi quá nhiều, hoà trộn quá nhiều, các kiể VH đông tây!

Thơ và đời khác lắm! Cái cũ cái mới, cái chọn lựa trứoc đây, cái chọn lựa hôm nay...

Các nguyên lý dơ đẳng của đời người tìm mãi chẳng thấy bóng dáng.

Cuối cuộc rồi, mà không thể chọn lựa, thôi thì thở dài...

Cập nhật 2:

Bạn phải nhớ câu cuối khổ " Đời nay là thế, biết làm sao" , Không phải là " Đời này..."

6 Câu trả lời

Xếp hạng
  • 1 thập kỷ trước
    Câu trả lời yêu thích

    Trước hết theo cảm nhận thì tác giả bài thơ là người quan sát, người người ngoài cuộc, hoàn cảnh của người trong cuộc thốt lên tiếng thở dài ngao ngán, khi cuộc nhậu tàn.

    Đó là một hoàn cảnh trớ trêu, họ bị cuốn vào 1 cuộc chơi đầy cám dỗ không cân sức, không còn đường lùi ngay từ khi nhập cuộc. Ở đây tiếng thở dài : " Sai lầm, sai lầm - Bạn tôi than ! " đã thốt ra một cách muộn màng trước sự bất lực của tác giả và của chính mình. Ngay từ đầu bài thơ cũng cho thấy sự bất thường: Gà gáy sau bữa tiệc? Báo sáng chăng? ko ! Nó tưởng như kết thúc một đêm dài lắm mộng? không mà là tiếng con chim chich choè ! Phát ra từ một phương tiện hitech hiện đại nó đánh lừa cả những cảm xúc của người trong cuộc của một bữa tiệc tàn. Phải chăng là bữa tiệc? Không phải ! Mà là một bữa nhậu xô bồ, trong đó lẫn lộn đủ loại thực khách ngụp lặn,

    những tâm hồn thơ, phải ở đó chỉ có : "xôi thịt " và " loài tôm: Bộ phận bài tiết nằm trên đầu" lộn xộn trong một nồi lẩu mắm ( chà ! đây mới là chỗ dùng hình ảnh đắt giá ! Lẩu mắm của cuộc nhậu hay của cuộc đời? Đây là lẩu mắm của cuộc đời, thì mới có chuyện hé rạng ngày mai chứ! Quá chán! " và mới có chuyện than thầm : Sai lầm ! Sai lầm ! Phải chăng sự lựa chọn ban đầu đã sai nên, bữa tiệc ( hy vọng là sang trọng) lại biến thành "bữa nhậu lẩu mắm của cuộc đời" ! Ở đó chỉ có "xôi thịt " và cuộc sống của những con người trần trụi tham lam, Phải chăng tác giả đã đứng nhìn bạn mình cuốn theo dòng thác mà cũng thờ ơ vô cảm : Đời nay là thế:

    "Đời nay là thế! Biết làm sao !" tác giả đã thấy sự thảng thốt của bạn mình thấy sự dị dạng của bạn mình, hay chính bản thân tác giả cũng bị cuốn vào cuộc chơi mà không còn tỉnh táo " để cho cơn cuồng say : với cái chua xót của con người gốc gác quê hương sống xô bồ ngọt nhạt đầu môi chót lưỡi, xu thời nịnh nọt: "...Chuyện thường tình, Khi lời nói là thơ ".

    Nguyễn Ngọc Tư đã đánh thức mọi người qua không gian của " Cánh đồng bất tận", nồi lẩu mắm nam bộ có gì gần gũi với những cuộc nhậu tàn này không? Chào !

  • 1 thập kỷ trước

    Cái thời vui: NHẬU; Buồn: NHẬU. NHẬU thâu đêm suốt sáng. NHẬU quên, NHẬU nhớ, NHẬU tràn từ phố, NHẬU tới nông thôn,..., NHẬU ơi là NHẬU, thì làm sao còn nhớ GẠO TRẮNG, NƯỚC TRONG, nhớ con gà trống quê cất tiếng gáy mỗi khi bình minh đến!?.

    Bạn dằn vặt ư? Thời gian đâu cho bạn dằn vặt? Bên bạn bây giờ còn đâu gốc đa, bến nước, còn đâu bữa cơm quê đạm bạc ... mà thay vào đó là quán bar, sàn nhảy là lẩu mắm, phấn son...!

    Bạn đau khổ ư? Ai cho bạn đau khổ?

    Bạn muốn thức tỉng ư? Ai cho bạn thức tỉnh?

    Mà bạn thức tỉnh, bạn nhận ra sai lầm, bạn tìm người hiểu mình nơi bàn tiệc ư? Khó đấy! khó đấy bạn ạ khi mà tiếng hát quê không còn trong trẻo vang xa ở một khung cảnh thanh bình mà lại"... nhừa nhựa bên bàn", mà hơn nữa khi bạn đã tặc lưỡi, buông trôi:" Đời này là thế! Biết làm sao!".

  • ?
    Lv 5
    1 thập kỷ trước

    1/ Giải thích: Một tâm hồn tỉnh táo đang nhìn lại chính mình trong cơn say và "Bỗng dưng muốn khóc" nhưng chợt nhận ra mình chẳng còn nước mắt nữa.

    2/ Bình: đã từng có một con sông quê mát rượi trôi hân hoan lên chốn phồn hoa đô hội, nó say sưa khám phá mọi ngõ ngách, rồi vẩn đục, những chất thải nhơ nhớp của thế giới công nghiệp ngấm sâu vào nó càng lúc càng nặng nề hơn... và đến một ngày nó không trôi được nữa, nó nhận ra mình đang chết dần. Con sông nằm đó quẫn trí, mê sảng và nhớ... và tiếc...

  • 1 thập kỷ trước

    một người đàn ông không bản lĩnh ,không lập trường hướng đi của riêng mình ,chạy theo đời sống thác loạn nơi đô thị ,sau cơn say chớt nhớ hình ảnh cũ chạnh lòng chai sạn nhưng cho đến bây giờ vẫn chưa tìm ra lối đi cho mình .

  • 1 thập kỷ trước

    Lựa chọn cái nhân sai lầm,làm ra một quả ung nhọt,xót xa,đau đớn,ân hận,tìm quên phỏng có ích gì - đã muộn. Nơi cuối đường hầm như có hạt mầm khỏe mạnh nảy lên, sự an ủi muộn màng trong tháng ngày cuối đời gột rửa. Hãy để cho người đời nghe thấy tiếng con tim rỉ máu thét gào, nghe thấy biết đến những kiếp người chai sạn,dạn dày đang khóc.Thật rợn hồn tiếng khóc của người lính già giữa đêm phồn hoa đô hội.

  • 1 thập kỷ trước

    Đây là tâm trạng của một người đang bế tắc! Cuộc sống bây giờ với anh ta ko còn gì là thú vị nữa, chán chường và vô bổ, nhộn nhạo và thiếu trách nhiệm. Nếu cứ tiếp tuc, anh ta se tự tử cho mà xem!

Bạn vẫn có câu hỏi? Hãy hỏi ngay để nhận câu trả lời.