Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.

rachdua đã hỏi trong Văn học & Nhân vănThơ ca · 1 thập kỷ trước

Thơ hay bởi tại người bình?

13 Câu trả lời

Xếp hạng
  • 1 thập kỷ trước
    Câu trả lời yêu thích

    Thơ của người sáng tác, người bình cũng là đồng tác giả, vì nếu có bình thơ thì nó mới nhận được những tán thưởng của người đọc và nâng cao giá trị của tác phẩm. Nhưng nếu người bình không cao thủ ( hay trình độ cảm nhận yếu) thì bình thơ có khi còn làm giảm giá trị của thơ: CAC BẠN THỬ BÌNH BÀI THƠ TÔI VỪA PHÁT HIỆN TRONG NÀY NHÉ:

    " Từ MộT NÉT ...XUÂN VƯờN THƯợNG UYểN

    Những cảm xúc chỉ một nét ban đầu

    Khi nhỏ lắm tuổi còn thơ ấu

    Nét yêu kiều liếc trộm nhìn yêu dấu

    Sắc dao cau khía nát trái tim non

    Thế là từ đấy, vỡ tâm hồn

    Cứ lạc điệu cứ mơ màng, du mộng

    Và cứ thế tình tôi như cuộn sóng

    không một ngày không giây phút nào yên

    Mãi theo đời như sóng vỗ gành bên

    tìm lại chính mình trong làn mắt biếc

    Một nét ngài, ngày đầu non nớt

    Giữ lòng tôi, phong nhuỵ tới tận giờ

    Có phải tình là một giấc mơ

    Ủ chín quả xanh bằng thời gian mơ mộng

    Không vượt được lằn ranh cuộc sống

    Để thả hồn cho những phút ái ân...

    Có ai hiểu tôi không dầu chỉ một lần

    Cho chìm đắm trái tim tôi rách nát

    Cho vết thương mà tháng năm không phai nhạt

    Trót trộm nhìn nét "trinh nữ đào nguyên"

    Có ai giải cho tôi, trái tim nặng lời nguyền

    Tuổi niên tráng trót tìm chơi hoa độc

    Dẫu một nét thôi nét xuân xanh ngà ngọc

    " Vườn địa đàng " trót liếc trộm quả xanh!

    Đã theo tôi mãi cuộc độc hành...

    Hình như Chúa đã thấy tôi phạm tội

    Trừng phạt để răn đời hạ giới

    Sao lại lầm hành hạ trái tim tôi.

    bởi khi xưa tôi đâu biết được người

    Mà dẫu biết thì tôi đâu có nhớ

    Dẫu là vậy thì một lần trót lỡ...

    "Vườn địa đàng" theo con mãi Người ơi!"

    Nguồn từ YHĐ

  • 1 thập kỷ trước

    Bài thơ dưới đây không cần ai bình vẫn hay:

    Anh không xứng là biển xanh

    Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng

    Bờ cát dài phẳng lặng

    Soi ánh nắng pha lê...

    Bờ đẹp đẽ cát vàng

    - Thoai thoải hàng thông đứng

    Như lặng lẽ mơ màng

    Suốt ngàn năm bên sóng...

    Anh xin làm sóng biếc

    Hôn mãi cát vàng em

    Hôn thật khẽ, thật êm

    Hôn êm đềm mãi mãi

    Đã hôn rồi, hôn lại

    Cho đến mãi muôn đời

    Đến tan cả đất trời

    Anh mới thôi dào dạt...

    Cũng có khi ào ạt

    Như nghiến nát bờ em

    Là lúc triều yêu mến

    Ngập bến của ngày đêm

    Anh không xứng là biển xanh

    Nhưng cũng xin làm bể biếc

    Để hát mãi bên gành

    Một tình chung không hết

    Để những khi bọt tung trắng xoá

    Và gió về bay toả nơi nơi

    Như hôn mãi ngàn năm không thoả,

    Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

    4-4-1962

    (Các) Nguồn: Biển (Xuân Diệu, Việt Nam) http://www.thivien.net/viewpoem.php?ID=953
  • 1 thập kỷ trước

    Không bột sao gột nên hồ.

  • 1 thập kỷ trước

    Bài thơ dở ẹt thì người bình có giỏi bằng... trời cũng không làm cho nó hay lên được bạn ạ.

    Bài thơ hay cũng giống như món đồ quý hiếm. Người bình thơ cũng giống những người "thích sưu tầm" vậy. Họ chỉ có thể góp phần làm cho món đồ đó thêm sáng trong, "bắt mắt" mà thôi. Vấn đề là món đồ đó có thực sự quý hiếm hay không.

    Thơ hay không cần bình nhiều vẫn hay.

    Triều hồi nhật nhật điển Xuân y

    Mỗi nhật giang đầu tận túy quy

    Tửu trái tầm thường hành xứ hữu

    Nhân sinh thất thập cổ lai hy.

    Xuyên hoa giáp điệp thâm thâm hiện

    Điểm thủy thanh đình khoản khoản phi

    Truyền ngữ phong quang cộng lưu chuyển

    Tạm thời tương thưởng mạc tương vi.

    (Khúc giang - Đỗ Phủ).

    (Thường ngày chầu vãn áo cầm vay

    Mỗi buổi đầu sông về khướt say

    Rượu chịu chuyện thường đâu chẳng có

    Người già bảy chục hiếm xưa nay.

    Vờn hoa bươm bướm loanh quanh lượn

    Giỡn nước chuồn chuồn thấp thoáng bay.

    Nhắn bảo cảnh quan thường đổi khác,

    Ngắm chơi, hờ hững, tiếc sau này).

    Khắc khoải sầu đưa giọng lửng lơ,

    Ấy hồn Thục đế thác bao giờ?

    Năm canh máu chảy đêm hè vắng,

    Sáu khắc hồn tan bóng nguyệt mờ.

    Có phải tiếc Xuân mà đứng gọi,

    Hay là nhớ nước vẫn nằm mơ?

    Thâu đêm ròng rã kêu ai đó

    Khiến khách giang hồ dạ ngẩn ngơ?

    (Cuốc kêu cảm hứng - Nguyễn Khuyến).

    Ai ơi còn nhớ ai không

    Trời mưa một mảnh áo bông che đầu.

    Nào ai có tiếc ai đâu

    Áo bông ai ướt, khăn đầu ai khô?

    Người đi Tam Đảo Ngũ Hồ

    Kẻ về khóc trúc than ngô một mình.

    Non non nước nước tình tình

    Vì ai tươi thắm cho mình ngẩn ngơ.

    (Áo bông che đầu - Tú Xương).

    ...

  • 1 thập kỷ trước

    Người bình thơ thường phát hiện ra nhiều ý, tứ mà đôi khi chính tác giả chưa nghĩ đến...thường thì phải có thơ hay trước, sau đó người bình mới có thể khám phá ra " những đột phá" trong bài thơ đó!

  • 1 thập kỷ trước

    hiệu quả của cảm nhận .

  • 1 thập kỷ trước

    Căn bản là bài thơ đó hay ,bình thì thêm hay thêm , vì người bình thơ hay là làm bài thơ thứ hai nhân bài thơ đó , chứ bài thơ con cóc thì dù có bình như thế nào cũng không hay được.

  • Ẩn danh
    1 thập kỷ trước

    Ko phải đâu, thơ hay là tự thân nó đã hay. Người bình tinh tế đến đâu thì cũng chỉ làm một công việc là khai sáng rõ thêm một chút cái hay của thơ mà thôi

  • 1 thập kỷ trước

    thơ hay là bởi người làm, nhưng phải có người đọc mới được coi là thơ hay

  • 1 thập kỷ trước

    Mình nghĩ muốn là hoa hậu thì đầu tiên phải đẹp thật sự đã rồi qua tay đạo diễn nhào nặn,tô điểm mới đoạt giải được.Vậy bài thơ hay phải hay sẵn nhưng qua lời bình mọi vẻ hay,đẹp của nó mới bộc lộ hết và nhiều người biết đến.

Bạn vẫn có câu hỏi? Hãy hỏi ngay để nhận câu trả lời.