Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.

Cây đã hỏi trong Khoa học Xã hộiTâm lý học · 10 năm trước

Nỗi đau của cá nhân là đau thương chung, lạc phúc của cá nhân thì riêng nhất không thể sẻ chia?

Các Bạn có cùng cảm nhận như thế không? Sự sống riêng tư của chúng ta liên đới với nhau như thế nào?

Cập nhật:

@Ngochang: Cây cũng cảm nhận phần nào những suy tư của Bạn. Mình nghĩ rằng nỗi buồn không đáng né tránh như chúng ta tưởng đâu. Khi can đảm đối mặt với sự yếu đuối của bản thân, có thể chúng ta sẽ tự thấy tổn thương, nhưng đổi lại là niềm vui lớn lao được gắn kết cùng mọi người và chan hòa ko e ngại (niềm vui ngày càng rạng rỡ chỉ dành riêng cho những ai biết mở lòng, sẻ chia Bạn ha?).

Cập nhật 2:

@Nhanhlanrung: C cảm nhận rằng, những suy tư của Nhanhlanrung đang âm thầm đồng thuận với mình. Mỗi người đều có những khoảng lặng cô độc ko thể thổ lộ với ai, mà ko ngờ rằng những khoảng lặng riêng ấy là tính chung của tất cả chúng ta. Đó cũng là ý hỏi của C đó ah. Lạc phúc với mình là sự bình an, được chân thật với bản thân và đồng cảm với tâm tư của các Bạn.

Cập nhật 3:

@To minh nghia:

.(\__/).

(='o'=)...Lời của Bạn thật cô đọng, ý là sao ta?

(")_(")

Cập nhật 4:

--------------

Chào Gem, Cây vui lắm vì sự quan tâm của Bạn. À à, mình nghĩ sao thì hỏi vậy đó mà. Cây nghĩ rằng, sự bình an của tâm hồn thì ko thể chia nhau, nhưng đó là viên đá quý (Gem ha?:P) góp thêm ánh sáng vào cuộc sống giữa người và người. Mình với Bạn cùng lắng nghe ý kiến chia sẻ rất hay của các Bạn khác nha.

Cập nhật 5:

@ngocan: C sẽ suy nghĩ thêm về những lời đơn độc, thâm trầm của Bạn. Riêng C thì thấy rất vui khi chia sẻ với Bạn: bằng lòng thành và thiện chí, chúng ta có thể vượt qua những rào cản vô hình của bản thân để hòa đồng với cuộc sống. Khi một ngọn nến hy sinh để thắp sáng cho những ngọn nến khác, ánh sáng sẽ được nhân lên rất nhiều.

Cập nhật 6:

@nhupham: Chào huynh nhupham ạ. Lâu rồi C mới lại được gặp huynh. Qua câu hỏi này trên YHĐ, cho C gửi lời hỏi thăm sức khỏe của nhupham và mến chúc huynh đón cuối tuần an vui, tràn đầy yêu thương!

Những chia sẻ của huynh nhupham cũng là băn khoăn của C bấy lâu. Phật giảng rằng tánh của ngã là vô ngã, Chúa phán rằng Người hy sinh bản thân thì chúng nhân được cứu chuộc, Lão Tử cũng có lời “Hòa kỳ quang, đồng kỳ trần” (Ko hiển lộ là tinh anh vốn sáng, biểu hiện ra là thân phận cát bụi chung). C tâm niệm rằng ý thức của cá nhân có thể chiếu rọi lớn lao vào sự sống chung.

Cập nhật 7:

@Trang Chu: Cây rất hoan ngênh những chia sẻ tận tâm và nhân ái của Bạn.

Bản nhạc “Về chốn thiên đường” thật hay và ý nghĩa. Lời ca tràn đầy tâm Nhẫn và thương yêu, mãi chờ đợi sự đồng vọng.

Câu hỏi trước Cây vội vàng đóng lại vì những cảm động ko biết nói sao trước giúp đỡ của các Bạn. Câu hỏi này xin gửi tặng các Bạn bản nhạc này thay cho lời cảm ơn nha. Đây là bản nhạc mà C rất thích nghe đó ah:

“Utopia”

http://www.youtube.com/watch?v=tfS5N94fWPs

Cập nhật 8:

@Liễu-Ơ: Hello Lio^^. Cây cảm ơn sự quan tâm dặn dò bấy nay của Bạn nhé. Đúng như Bạn đã chia sẻ, nỗi đau nhận ra mất mát và nỗi đau nhận ra những gì mình có là đau thương chung mà chúng ta bắt gặp ở khắp nơi. Sự an lạc, hạnh phúc cũng giản dị mà thôi, với Cây là khi bản thân đã có nguồn an ủi riêng trong những gì chúng ta cống hiến đến cuộc đời.

Cập nhật 9:

@kimle: Cây cũng cùng chung cảm nhận với huynh kimle như vậy đó ah. Mỗi chia sẻ của huynh kimle đều rất giản dị và động viên Cây rất nhiều. Mến chúc huynh cuối tuần được an ấm, vui vầy như ý bên gia đình nha.

Cập nhật 10:

@Aloe: Cây cảm nhận được những tâm sự của Anh luôn nhiều trắc ẩn, đôi lúc chỉ biết im lặng ko dám chia sẻ làm sao. Anh nói thật hay, chúng ta vốn bé nhỏ giữa cuộc đời đầy khốn khó này, hạnh phúc hay khổ đau chỉ là lựa chọn mà thôi.

Cây có nghe được câu chuyện rằng, Khương Tử Nha khi muốn tìm hiền tài, hằng ngày đã đi câu cá trên núi Bàn Khê bằng lưỡi câu …thẳng; ông đã bắt được cá. Mẫu chuyện nhỏ thật đáng để chúng ta suy ngẫm về sự lựa chọn lạc phúc trong “vô vàn khả dĩ”. Nhân Vị của con người hoàn toàn ở ý thức mà thôi. Con đường mong manh, bất trắc mà mỗi người chọn đi là lạc phúc lớn lao ko ngờ khi chúng ta chân thật với chính mình và tràn đầy lòng Nhẫn.

Cập nhật 11:

@le: Những kết cục không mong muốn như vậy thật xót xa Bạn ha. Việc làm ko tự chủ của mỗi chúng ta gây buồn đau cho người khác và cũng tổn hại chính mình. Hạnh phúc có chăng chỉ là ảo ảnh mà thôi.

Cập nhật 12:

@bí bo: Hoan nghênh bí bo thân quen! Chuông rất vui mừng khi gặp lại một người Bạn cũ. Có điều đang mải nghĩ, dường như Bạn có tâm sự gì buồn buồn? C rất thích câu “Gió về lòng rộng không che” vì tin rằng, bằng sự chia sẻ chân thành, những nỗi buồn ko rõ vì đâu của chúng ta sẽ vơi đi và cuộc sống trở nên thực tế, ý nghĩa hơn. C mong rằng sẽ được đọc những chia sẻ cởi mở của Bạn trên YHĐ này nha.

Cập nhật 13:

@ ¤ª“˜¨●●▬Pó TaY▬●●●●¤ª“˜¨¨“ª¤: Oh, là bí mật riêng thì chịu thôi. Thế giới tâm tư của mỗi người đều có những khoảng lặng ko thể bày tỏ Bạn ha! Biết vậy thì chúng ta có thể cảm thông hơn và luôn chân thật tôn trọng nhau.

13 Câu trả lời

Xếp hạng
  • 10 năm trước
    Câu trả lời yêu thích

    Một câu hỏi thật hay , đầy tình yêu thương nhân loại .

    Vâng ! Khi bạn đã trực nhận ra thật tánh cái Tôi hằng có đời đời của mình , thì bản thân bạn đã tự chọn nổi Thống khổ trầm thống của nhân sinh để làm chính sự đau thương của bản thân mình vậy . Nhưng trong bản thân bạn là lạc phúc bạn yêu thương ơi ...Thật buồn biết bao khi chính ta không thể chia sẻ lạc phúc trần gian vốn đầy khổ đau này bạn ạ !!!

    Chúng ta chỉ biết chia sẻ cho nhau những nổi đau để cùng nhau nhận thức sự an lạc của kiếp Người .

    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=nNOSh51fKr

    Tặng bạn bản " Về chốn thiên đường " do ca sĩ Mỹ Tâm hát nè .

    Thân thương thật nồng nàn ...

  • 10 năm trước

    Mỗi ý thức là một cô đơn tuyệt đối. Anh có thể với tôi cùng buồn, nhưng anh không thể buồn đúng nỗi buồn của tôi được, do nhân thân của mỗi chúng ta có riêng một nguồn sử tính, từ độ...suối khe.

    " Nói ra sợ mất lòng em " ( NB )

    Kiểu nói ở trên rất nam tính, như lời Cây vẫn ôn tồn, khúc triết trong tất cả những câu hỏi hay câu trả lời của mình, lý luận sắc như dao cau ấy luôn khơi gợi nể vì, chỉ có một lần, cây về lại vườn đêm, yếu mềm, run trong nét thanh tân của hoa quỳnh hé mở, " có hiểu vì sao em khóc không ? "

    Và thêm câu hỏi hôm nay nữa.

    ---------------------------------------------

    ( Trả lời )

    Một lần, đắm chìm trong tập ảnh tư liệu chiến trường, chụp cận cảnh những đoàn người chạy loạn trong cuộc chiến ở Bosnia ( một cuộc chiến mà mức độ tàn khốc vượt xa chiến sự hiện có ở Trung Á và Cận Đông ), tôi bỗng phát hiện ra một điều, rằng tất cả những nét mặt và ánh mắt đều giống nhau một cách khó tin và khôn tả, tất cả đều tuyệt vọng.

    Người ta chung nhau trong cái đói cái lạnh, người ta chung nhau trong thân phận con người. Tiếng Việt chúng ta có một từ không thể phiên nghĩa, đó là " thân phận ",nó mang tiếng kêu đau thầm kín của nỗi niềm, không vô tư như từ " số phận ".

    Cây ạ ! Chúng ta rơi vào thương đau.Và chúng ta chọn lạc phúc trong vô vàn khả dĩ. Chính vì tính chất có quyền lựa chọn hay không mà chúng ta không-sở-hữu-khổ-đau. Tôi đã phải thốt lên " con bé này gớm thật ! " khi đọc " đau thương chung " chứ không phải " nỗi đau sẻ chia được " ( xin lỗi Em, vì ba tiếng ấy mà câu hỏi Em thiêng ).

    Lạc phúc nào cũng mang dấu ấn cá nhân. Chúng ta có thể gầy dựng lạc phúc cho một người khác nhưng không thể sẻ chia lạc phúc của chính mình.

    Cây ạ ! Em đã mớm cho Anh một câu trả lời trước giờ thường lúng túng,

    Khi nhìn thấy thế giới của riêng Anh, những vật dụng tùy thân trong sinh hoạt , đàn ông thường chửi thề và đàn bà thường bật khóc, " Anh ơi ! thịt da ai cũng là người ! "

    Từ nay Anh sẽ trả lời,

    - Đấy là lạc phúc của tôi.

  • 10 năm trước

    Bạn Liễu ơ suy diễn rất hay !

  • 10 năm trước

    Xin chào,

    Rất lợi hại ở từ ngữ " lạc phúc ".. cho nên.. không thể lấy hình ảnh của một cái đám cưới để minh họa cho vế sau. Nhưng vế đầu.. hình ảnh của một cái đám ma .. có vẻ là một minh họa sống động.

    Từ lý giải đó, anh có cùng cảm nhận với bạn. Chúc vui !

  • 10 năm trước

    Thực sự tôi rất tò mò nguyên nhân bạn đặt câu hỏi này! ^^

    Theo cách nhìn nhận vấn đề của riêng bản thân tôi thì câu trên chỉ đúng có một pháº��n! Tùy vào hoàn cảnh mà nỗi đau của cá nhân có thể là đau thÆ°Æ¡ng chung nhÆ°ng cÅ©ng có thể chỉ là của riêng một người, và lạc phúc cÅ©ng nhÆ° vậy ( tôi thích dùng từ hạnh hÆ¡n là từ lạc)..... đau thÆ°Æ¡ng của một cá nhân nào đó sẽ vô hình chung trở thành đau thÆ°Æ¡ng của nhiều người.... đơn giản vì con người có những sợi dây vô hình chung liên kết với nhau gọi là tình cảm. ví nhÆ° việc một người nào đó thân thiết của bạn buồn thì bản thân bạn cÅ©ng sẽ cảm nhận được chút vị đắng....Mở rộng thêm một chút là trong xã hội, khi tuyển thủ nước ta ra nước ngoài thi đấu, dù thua hay thắng thì bản thân nhiều người cÅ©ng bị ảnh hưởng của kết quả đó, có thể vui mừng, nhảy múa ầm ầm( nếu thắng) hoặc có thể thở dài, nước mắt rÆ¡i( nếu thua)....Cuộc sống riêng tÆ° của ta chỉ có thể là riêng biệt ở một mức độ nào đó, nhÆ°ng chung đều có mối liên hệ với nhiều người khác nên thành ra chữ riêng cÅ©ng rất hữu hạn..... người ta có câu " đau thÆ°Æ¡ng sẻ chia sẽ giảm đi 1 ná»­a, hạnh phúc sẻ chia sẽ được nhân đôi" .... Vậy đấy, mọi thứ đều có thể sẻ chia, chỉ là bản thân con người có muốn hay không mà thôi. Nếu là hạnh phúc thì sẽ không có chữ riêng bạn ah.

    _ ngày tốt lành_

    p/s : tôi muốn nghe ý kiến của bạn! Ko quá phiền chứ?

  • 10 năm trước

    Trong bài thơ Buồn đêm mưa, Huy Cận dành tặng Khái Hưng,

    là nỗi đau cá nhân cùng là Nỗi Đau Thương Chung ... thân phận kiếp Con người...

    Buồn đêm mưa

    tặng Khái Hưng

    Đêm mưa làm nhớ không gian,

    Lòng run thêm lạnh nỗi hàn bao la...

    Tai nương nước giọt mái nhà

    Nghe trời nặng nặng, nghe ta buồn buồn.

    Nghe đi rời rạc trong hồn

    Những chân xa vắng dặm mòn lẻ loi...

    Rơi rơi... dìu dịu rơi rơi...

    Trăm muôn giọt nhẹ nối lời vu vơ...

    Tương tư hướng lạc, phương mờ...

    Trở nghiêng gối mộng, hững hờ nằm nghe.

    Gió về, lòng rộng không che,

    Hơi may hiu hắt bốn bề tâm tư...

    Huy Cận

    Và ,lạc phúc của thi sĩ (Cù Huy Cận) thì đúng là có riêng nhất không thề nào...sẻ chia cho dù, đó là người con ruột thịt (Cù Huy Hà Vũ)...vì bởi, mỗi người có cái "cảm nhận" cái lạc phúc...riêng...!

    trả lời theo cảm tính he he,

    dưng mà, ...tin rằng, (niềm vui ngày càng rạng rỡ chỉ dành riêng cho những ai biết mở lòng, sẻ chia Bạn ha?) ^^!

    thôi...nghe nhạc ...Chuông nhe,

    http://mp3.zing.vn/bai-hat/Buon-Dem-Mua-Mai-Huong/...

  • 10 năm trước

    Đau thương hay lạc phú thuộc về cá nhân thì không thể chia sẻ dù có thân thiện chia sẻ cũng chỉ là tương đối còn cá nhân vẫn phải nhận thương đau của riêng mình. Chúng ta đều là con người thì có chung 1 thân phận con người có niềm khắc khoải phân vân chung của thân phận con người, thân phận của kiếp phù sinh như là bọt bèo trên biển cả . Sự sống riêng tư của chúng ta có liên đới đến với với những người thân thiết huyết thống chung quanh như cha mẹ anh chị em hàng xóm láng giềng và những người bạn thiết thân , hay những người đã thành thân vợ chồng. Chỉ những bậc siêu nhân như Phật , như Chúa mới thấy nỗi đau của nhân loại là nỗi đau của chính mình .

  • ?
    Lv 6
    10 năm trước

    Khi bạn sống chan hòa, biết chia sẻ ... được mọi người yêu mến. Nếu bạn gặp điều không may, đau khổ ... Mọi người biết, họ sẽ đến với bạn, an ủi, vỗ về, xoa dịu đau thương giúp bạn. Xong họ lại về lo việc của họ. Thế là bạn ở lại với đau thương của chính mình. Nếu bạn cô độc, gặp đau thương thì cố gắng gồng mình chịu trận. Đôi khi một câu an ủi của người khác chỉ gây thêm nhức nhối cho niềm đau của ta thôi.

    Bạn đủ rộng lượng để chia bớt chút lạc phúc của mình cho người không có lạc phúc nào như tôi không?. Nếu có, bạn là quý nhân của tôi. Còn không thì nó là của riêng của bạn. làm sao sẻ chia được nhỉ?

    Như vậy, nổi đau thương của ai rốt cục thì người đó chịu. Lạc phúc cá nhân của ai người đó hưởng.

    Tuy nhiên, vẫn có ngoại lệ nhưng rất tiếc, ngoại lệ này quá ít nên chỉ để " làm thuốc " mà thôi.

  • Ẩn danh
    10 năm trước

    đau thươg ko nhất thjết phảj rjêng tư kũg ko nhất thjết phảj là kũa chung.trên đờj này hầu hết thứ gì kũg có thể sẻ chja.ngặt 1 nổj là ko pjk pạn có chịu sẽ chja hay ko thôj.(0978808926)rah pm nha.

  • 10 năm trước

    Cây à Cây,câu hỏi này hay đó,nhưng mình thấy ko đúng với mình,cứ có gì đau khổ bi thương,mìhn ngại chia sẻ lắm,nhất là với gia đinh,chi em ,bạn có công nhận rằng có những viêc ta có thể chia sẻ với người ngoài nhưng với "người trong "thì ko thể,mà khó tìm lắm trên đời này 1 tâm hồn đồng cảm cho mình để chia sẻ,nên thôi,ôm lấy 1 mình

    Thế nhưng lac phúc(có phải nghĩa nó là hanh phuc,là niềm vui--mình dốt mấy thứ tiếng này lắm --)thì mình sẳn sáng chia sẻ,bạn ạ,

    Thân ái,vui ngày cuối tuần bạn nhe

Bạn vẫn có câu hỏi? Hãy hỏi ngay để nhận câu trả lời.