Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
Buồn làm sao khi ta nhận thức ngu muội tối tăm đến vậy ?
Lỗi tại ta mọi đàng ,có mắt như MÙ LÒA !!!
mời các bạn cùng nghe nhạc ...
http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=zJfqQb11i7
Thân thương ...sao ta yêu người đến thế nhỉ ???
2 Câu trả lời
- Ẩn danh9 năm trướcCâu trả lời yêu thích
tặng người bài thơ!
Sáng hôm nay thức dậy
Trông qua khung cửa sổ của không gian và thời gian
Tôi chợt thấy em
Một giọt nước long lanh
Một hạt sương còn đọng trong lòng chiếc lá
Tinh anh, trong sáng và thuần khiết một cách nhiệm mầu
Món quà của tạo hóa, sau mỗi đêm đông
Nhưng em có vẻ mong manh và đầy run sợ
Chút nữa thôi
Nắng ấm sẽ lên và em lại phải ra đi
Em sợ điều đó
Em không chấp nhận, không tán đồng
Nhưng em đâu hay biết
Em là sự biểu hiện một cách trọn vẹn của dòng sông
Và tất cả đang đi cùng một lối đại đồng
Trên đường về biển rộng
"Em chỉ thấy rằng mình mãi là trích thủy
Và chẳng bao giờ có thể dung thông với lưu hà
Không, em không chỉ là trích thủy
Em còn là lưu hà
Em đã là lưu hà mà không cần phải dung thông
Em cũng chẳng cần phải đi ra biển rộng
Bởi tự thuở nào em cũng đã là đại hải
Là đại hải mênh mông
Và không cần có sự đi đến đó hay là khái niệm trở về"
Nhưng vì em cứ mãi sợ hãi
Bởi vì em cứ mãi trông mong
Em không thấy được nghệ thuật của tạo hóa
Không chấp nhận tác phẩm của 2 người nghệ sĩ tử sinh
Và vì thế em cứ chạy trong cô đơn, trong thống thiết
Trong nỗi mặc cảm lạnh lùng
Tôi đã đứng đây chờ đợi
Chỉ mới bây giờ, hay đã là vô lượng kiếp xa xôi
Chỉ để thì thầm, để đợi chờ em trở lại
Hay cũng đã theo em từ nơi địa ngục đau thương lên đến trời cao vời vợi
Từ áng mây bay để rồi trôi về lòng đất
Chỉ để thì thầm nói với em, hay cũng đôi khi không hề nói
Chỉ để cho em thấy rằng:
"Em không chỉ là trích thủy
Em còn là lưu hà
Em không chỉ là trích thủy
Mà còn là đại hải mênh mông."
Cho đến khi nào em nghe thấy được lời tôi nói
Bằng ngôn từ của vô ngôn
Không hề phát xuất từ đầu lưỡi bờ môi
Mà không một âm thanh và cảm nhận bằng trái tim em đó
Cho đến khi nào em đã mỏi mòn sự trốn chạy
Em không còn sợ sệt, không hãi hùng
Cho đến khi em thấy rằng
Em luôn mang theo mình "con chim đại bàng chân đế"
Cho đến khi nào bông hoa mặt trời trong trái tim em
Mọc lên rạng rỡ
Cho đến khi em cùng dòng sông và biển rộng
Ca bài hát đại đồng.
Người ạ! Khi ta xót thương ai đó thì hãy nắm tay dìu dắt họ đi tiếp, dìu họ trở về. Dù là mình vẫn còn vô minh thì mình vẫn có thể dắt tay nhau cùng đi người ạ! đừng bỏ cuộc! đừng buông tay! Chỉ làm cho ai đó thêm tuyệt vọng, hãi hùng. hãy chờ đợi hãy nâng đỡ rồi giọt nước kia có ngày cũng sẽ ca hát với dòng sông và biển rộng trong ánh sáng huy hoàng của bình minh đó thôi người ạ! Đừng đánh mất! Đừng bỏ cuộc! Đừng buông tay ai cả! Đừng vội vàng quá! Chào người! Mọi đàng lỗi tại ta đã làm cho người mất niềm tin nơi chính người và chính ta nữa! Hà hà! yêu người ta sẽ ko bao giờ bỏ cuộc, chỉ xin người đừng bỏ rơi ta!
"Chúng ta đã từng nắm tay nhau từ muôn vạn kiếp
Khổ đau vì không tự biết là lá là hoa!"
Người mãi mãi không thể bỏ rơi ta đâu người ạ!