Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
Ai có tâm trạng buồn giống tôi không?
Vợ chồng tôi lấy nhau đã gần 30 năm. có 2 con trai (lớn 1987, út 1992).Tôi thích đọc sách nhất là sách kinh Vì vậy tôi luôn xác định vợ chông là duyên nợ. Chẳng ai muốn mình khổ, nhưng số phận mỗi người phải gánh chịu sướng hay khổ do nghiệp kiếp trước mình tạo. hãy vui vẻ chấp nhận những gì mình có được Dù cho có khổ đau hãy cố gắng tạo việc thiện để lấy phúc đức cho con Đặc biệt tôi có 2 con trai nên mỗi việc làm của tôi đều luôn hướng đến thiện tránh việc ác gây nghiệp quả báo. Câu nói: "Cọp chết để da - người chết để tiếng". Chính vì vậy tôi luôn ý thức cho mình sống lành mạnh. Tôi nghiệm thấy những gì ông bà để lại rất đúng. l
Bây giờ tôi đã vào tuổi 49 rồi. 23 tuổi lấy chồng. Ghét của nào trời trao của đấy. Đúng vậy. Không biết lý lịch chồng chỉ biết anh là bộ đội quê Thanh Hóa nhưng gốc Nam hà. Bản tính tôi giống bố vì thế tôi không hổ thẹn với lương tâm bất cứ ai những người tôi đã gặp. Đặc biệt bạn bè anh luôn tôn trọng quí tôi.
Năm 1996 chuyển gđ về quê Thanh hóa sống vì anh chuyển công tác. Thời gian này tôi hiểu rất nhiều về GĐ anh. Đặc biệt về mẹ anh ngày xưa có lăng nhăng quan hệ trai gái với 1 ông cán bộ cùng làm. Bố anh đã có lần tức quá đòi tự vẫn. bố anh thì ai cũng ngợi khen nhưng mẹ anh thì ngược lại. tôi biết hết nhưng câm lặng không nói. bố anh mất năm 1983 ông chết bất đắc ký tử khi anh đang ở trong bộ đội CămPuChia. (Có thông tin cho rằng ông uống thuốc)
1 thân 1 mình sống cô đơn xung quanh xa lạ và anh em chồng toàn là hạng sư tử tôi chẳng hề sợ Gần 10 năm sống bên chồng tôi đã nếm biết bao cay đắng.Tôi luôn tự động viên mình do kiếp trước không tu cố kiếp này tu và trả nợ nghiệp chướng cho xong. Nghĩ vậy nên mọi cay đắng tôi đều vượt qua.
Năm 2004 GĐ tôichuyển trở vào Nam. Giông tố luôn bao trùm lên tôi, Những lúc ấy tôi lại động viên mình hãy sống tốt với anh và gđ anh cho dù họ có bạc đãi mình vì trời cao có mắt.
Nhiều lúc tôi buồn cho thân phận đàn bà sao thiệt thòi đủ thứ. Nói thật thì chông cho là nói xấu. Tại sao biết xấu không sửa lại cứ làm xấu, mâu thuẫn đầy rẫy mâu thuẫn riết tôi không thèm đẻ ý, Tự tập cho mình cách sống chung với lũ. Vâng có như vậy tôi mới tồn tại như bây giờ nhưng hiện giờ tôi bị bệnh rối loạn tiền đình, tóc bạc nhiều hơn.
Mỗi lúc anh xúc phạm tôi quá tôi định nói hết những thầm kín về mẹ anh để anh hết vênh mặt chửi tôi nhưng tôi đã cố kìm lại. Anh đã xé tôi mấy cuốn nhật ký tôi ghi lại tâm sự về gđ anh riêng câu chuyện về mẹ anh tôi không nói đến.
Rồi chuyện gì đến sẽ đến. Đêm nay 18/6/2013 khi đi ngủ anh nhắc về chuyện ông già anh dặn các con kẻ thù số 1của gđ anh là ông cán bộ năm xưa với mẹ anh. Có lẽ anh không biết hay cố giấu đi sự thật về mối thù đó với tôi. Tôi hỏi anh rất vô tư:
- Bộ anh không biết sự thật về mối thù đó là gì hả?
Và tôi nói ra sự thật đó .
Anh nghe xong chỉ nói rằng chắc không phải vậy đâu. Tôi cũng chẳng tranh cãi gì với anh cả mà chỉ nói là. Thì em nghe nói vậy không phải thì thôi. Tôi ngủ thiếp đi.
Hơn 1giờ 30 sáng con trai lớn đón xe nhà trường rước đi tham quan vũng Tàu 3 ngày. tôi dạy đóng cửa tiễn con trai đi. Vào phòng tôi thấy anh nằm lăn ra ngoài tôi nói:
- Ủa sao lăn ra ngoài vậy.
Tôi vào trong nằm còn anh dạy đi tiểu vô phòng tắt đèn ngủ. Lúc đó tôi chưa ngủ nghĩ anh tắt đèn ngủ cho dễ.
Thật bất ngờ tắt đèn xong anh lao vào người tôi bóp cổ nói những câu vô văn hóa. Trong bóng đêm quá bất ngờ tôi đủ sức hất tay anh ra và nói anh cần bình tĩnh trong việc này. Anh buông ra trong đau đớn . Tôi uất nghẹn khóc . Anh phải hối hận tôi chỉ nói như vậy anh lại dám bóp cổ tôi ư!
Trong nhà lúc này chỉ có tôi và anh thôi
Anh hung hăng xông vào đánh tôi bắt tôi khai ra người nói với tôi điều đó. tôi nhẹ nhàng nói với
anh. Đừng vạch áo cho người xem lưng, tôi nói với anh mẹ anh như vậy để anh biết Đó cũng là bài học xương máu làm gì thì làm đừng để tiếng cho con sau này
Tôi nghẹn ngào nói trong nước mắt:
- Tôi cảnh cáo anh. nắm ngoái bóp cỏ tôi vì gái, năm nay nghe tin mẹ anh lăng nhăng bóp cổ tôi
- Tao sẽ giết mày, anh bật điện sáng lên gầm với tôi như thế. xông vào đánh tôi, tôi chợn mắt nhìn anh rồi lớn tiếng. Tôi có võ đấy.
Tôi chẳng sợ. Bởi bản chất 3 anh em trai anh rất gái.cả làng đều biết. Tôi cảm thấy thanh thản bởi đã nói ra sự thật mà bấy lâu không nói. Tôi nghĩ nhẫn nhịn nhiều quá anh coi thường mình.
Tôi phải làm gì đây. mong m���i người góp ý. Tôi phải làm gì?
Hiện nay gđ tôi đang ở Đồng Tháp. Chồng tôi là Trung tá về hưu thương binh hạng 4/4 . Tài sản hiện có do 2 vợ chồng tự tạo. Ngoài Thanh Hóa còn nhà hiện bà già chồng đang ở trông coi. Năm 2004 chuyển vào Nam với lý do vào bán đất trong Nam lúc ấy con trai vào học lớp 12. "Có phuc có phần" con trai tôi ở Thanh Hóa học khối C nên môn Toán , Lý Hóa, Anh hầu như không học mấy. Ngoài Bắc thi Tốt nghiệp ném bài copy không sợ rớt TN. Tôi chỉ đầu tư cho con học Văn Sử Địa vào Nam học năm cuối cấp lạ thầy lạ bạn tưởng chừng con tôi không đậu TN được. nhưng may thay con tôi đã đậu TN dư 2 điểm. Cháu rất khiêm tốn hôm thi hóa về làm bài không được cháu nói chắc rớt TN chồng tôi chửi cháu quá chừng không cho ôn thi ĐH. Đến khi có điểm báo TN bạn bè cho hay biết đậu tôi báo cho chồng tôi biết lúc đó anh ta vui vẻ về bảo con lấy sách xuống ôn thi ĐH. Chỉ trong thời gian ngắn Từ 1 học sinh không sợ đậu TN. thế mà Đậu ĐH với khoa Ngữ Văn. Năm đó cháu là học sinh được nhà trường lấy gương đ
Tôi im lặng, trong lòng vẫn buồn, chồng tôi biết lỗi không nói gì? Đi đám ma đồng dội về vào nhà nằm cả ngày, tôi không đi chợ nấu ăn vui vẻ như mọi ngày. VC tôi bây giờ chiến tranh lạnh. Chiều qua VC thằng cậu út mời VC tôi đến nhà ăn cơm. Anh vẫn nằm tôi phải chủ động vào nói anh dậy đi tắm để đến nhà cậu ăn cơm trời tói rồi, Anh nghe tôi và VC tôi cùng đi đến nhà cậu. VC thằng cậu không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra đêm qua. Không biết tôi có nên kể chuyện xung đột đêm qua cho 2 con trai tôi biết k? 2 ngày nữa con trai lớn đi du lịch VT về,con trai út học xong môn cũng về nghỉ 1 tuần. Ngày 28/6 tôi có cuộc họp mặt cựu học viên Công nông tỉnh Kiên giang tổ chức lần đầu tại TP.Rạch giá do mấy ông lớn tổ chức (sau mấy chục năm gặp lại bạn bè). Phía trước còn nhiều việc cần làm quá. Tôi nghĩ: Nếu chồng biết lỗi nên bỏ qua tất cả sống với hiện tại cho vui vẻ, Hãy từ bi hỷ xả phải không mọi người. Cám ơn những ai để tâm chia xẻ nỗi buồn của tôi.
5 Câu trả lời
- ?Lv 78 năm trướcCâu trả lời yêu thích
Tôi không có tâm trạng giống như bạn
gia đình phía bên bx tôi còn xấu gấp nhiều lần hơn mẹ chồng của bạn
biết thì rỏ rồi lại lâu rồi gần 30 năm trôi qua nhưng chưa 1 lần tôi nói ra cái xấu của cha mẹ vợ
trong lúc có mâu thuẫn vợ chồng,vì vợ tôi chỉ là con theo nhận định riêng cá nhân tôi trong cuộc sống hôn nhân, nên không có bất cứ vấn đề gì liên quan.
Biết hi sinh biết chia sẻ cùng nhau là điều thật sự cần thiết trong đời sống vợ chồng
Hãy để mọi chuyện đi qua trong bình yên có thể anh ấy sẻ hiểu bạn, thương bạn nhiều hơn vì câu chuyện sau mấy mươi năm bạn mới nói 1 lần cố tránh sự giận dữ như làn gió mạnh thổi tắt ngọn lửa thông minh.2/3 đời người đả qua đi trong cuộc đời ,chỉ còn lại 1/3 thôi chữ TÂM bạn nên cố giữ đến suốt đời.
- Ẩn danh8 năm trước
Nhà chá»ng mẹ chá»ng bạn giá»ng y chân gÄ bà chủ tôi Äang là m tôi tá» á» Äợ.
- ?Lv 78 năm trước
Váºy là trÆ°á»c khi viết câu há»i "Tôi phải là m gì?" thì trong lòng bạn Äã có sẵn câu trả lá»i cho riêng mình rá»i. Váºy thì bạn cứ ráng chá»u Äá»±ng nhẫn nhục tiếp và Äừng buá»n má»i khi ná»i Äau tái phát nhé vì Äó là con ÄÆ°á»ng do chÃnh bạn tá»± lá»±a chá»n.
- ?Lv 58 năm trước
khó quá à ! Nếu quyết Äá»nh tiếp tục sá»ng chung thì chắc chá» nên cá» gắng hiá»u hÆ¡n và thông cảm vá»i chá»ng chá» - chắc là rất khó. Äá»ng thá»i chá» phải cho anh ta thấy chá» có Äiá»m mạnh gì Äá» anh tôn trá»ng hÆ¡n. Và cÅ©ng phải cẩn tháºn nữa.
à cho e há»i: Tình cảm của anh chá» bi giá» thế nà o ạ?