Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
6 Câu trả lời
- 1 năm trước
1. Thơ là nghệ thuật ngôn từ
Điều đầu tiên chúng tôi muốn nhấn mạnh trong định nghĩa của chúng tôi: Thơ là nghệ thuật của ngôn từ.
Nhiều nhà nghiên cứu đã trích dẫn các định nghĩa thơ từ nội dung trữ tình. Ví dụ: Thơ là tiếng nói của sự đồng thuận, Thơ là tiếng nói của tri thức ... Thơ là một giai điệu ... Điều này có thể dễ dàng dẫn đến quan niệm sai lầm rằng bản chất của thơ là trong nội dung trữ tình, nghệ thuật chỉ là một phương tiện để thể hiện nội dung.
Thơ có thể gắn liền với chính trị, triết học, đạo đức, v.v., nhưng nó phải được biến thành vấn đề của cả một nhà thơ. Đó là, bài thơ phải đến từ hệ thống cảm nhận độc đáo, không lặp lại của chính nhà thơ.
Điều đó có nghĩa là thông điệp mà nhà thơ gửi đến người đọc phải chứa thơ trong nội dung trữ tình cũng như hình thức thể hiện.
2.Tho được tạo ra theo nguyên tắc lạ
Sự lạ lùng không chỉ là chiến thuật mà còn là nguyên tắc cơ bản của thơ. Một nhà thơ là một người từ chối nhìn cuộc sống theo ý kiến của đa số, về "lẽ thường" đã trở nên quen thuộc và sáo rỗng.
Thơ phải gây ra hiệu ứng tâm lý đáng ngạc nhiên, thú vị và đáng ngưỡng mộ ở người nhận: ngạc nhiên về khả năng nhìn thấy những điều mới mẻ trong thế giới quen thuộc, ngạc nhiên trước tài năng sáng tạo của nhà thơ trong việc sử dụng từ ngữ và chiến thuật nghệ thuật.
Thơ không chỉ bỏ qua những yếu đuối và lạc hậu, mà còn bỏ qua những vẻ đẹp và sự quen thuộc. Các nhà thơ đều hiểu lao động sáng tạo căng thẳng như thế nào để tránh sự sáo rỗng trong cách cảm nhận, cách suy nghĩ, cách thể hiện và ngôn ngữ của thơ.
Theo nghĩa sáng tạo, một nhà thơ thực thụ luôn là người đi trước "sự tiếp nhận" của độc giả. Mỗi tác phẩm đích thực của thơ là một phát minh và mở rộng dòng thơ.
Thơ không chỉ là một câu chuyện khải hoàn: nói những điều mà mọi người đều cảm thấy nhưng không viết một bài thơ, một nhà thơ là người nói thay bạn, nói thay vì những điều tương tự ở độc giả.
Thơ cũng khám phá những điều chưa biết, đặc biệt là những khu vực mờ ảo trong thế giới tâm linh của con người như vô thức, tiềm thức và tâm linh.
Mỗi bài thơ phải là một tác phẩm nghệ thuật sáng tạo, mang đến cho độc giả những điều mới mẻ. Có lẽ thực tế viết không theo kịp nhận thức lý thuyết, nhưng khi nguyên tắc giác ngộ của thơ là lạ, nhà thơ sẽ không cho phép mình viết những câu đơn giản, lặp đi lặp lại, lặp lại chính mình, lặp lại người khác. Nguy cơ thường xuyên của thơ là bình thường, không gây ra một bất ngờ thú vị.
3. Thơ phải là nhạc
Khái niệm thơ đã thay đổi rất nhiều theo thời gian nhưng có một nguyên tắc bất di bất dịch: thơ phải là nhạc kịch. Âm nhạc không chỉ phân biệt thơ với các loại hình nghệ thuật ngôn từ khác, mà còn làm cho mỗi bài thơ trở thành một nghệ thuật. Trong thơ cũ, âm nhạc rất rập khuôn. Tác phẩm sáng tạo của nhà thơ nhắc nhở mọi người về công việc sáng tác các bài hát dân gian.
Trong thơ hiện đại, mỗi bài thơ phải có âm nhạc độc đáo riêng. Trong mỗi bài thơ hay, chúng ta đều thấy linh cảm của nhà thơ về âm nhạc của nhà thơ, nhịp điệu vừa tự do vừa không vi phạm "luật âm thanh", thu hút độc giả. Ngay cả khi âm nhạc có thể đi trước ngữ nghĩa, chúng ta vẫn chưa hiểu rằng nó cảm thấy hay hay như trong thơ tượng trưng.
Một số bài thơ hiện đại có thể cảm thấy tốt mà không hiểu. Nhưng để cảm nhận, bài thơ phải có âm nhạc độc đáo. Có một nguyên tắc nổi tiếng về nội dung, hình thức đó. Mỗi bài thơ phải có một giai điệu độc đáo. Hình thức vần thơ tự do rất phù hợp để tạo ra âm nhạc độc đáo của mỗi bài thơ.
4. Tận dụng tốt nhất các chiến thuật nghệ thuật
Thơ là một giá trị tích hợp: Tư tưởng, tình cảm, đạo đức ... nhưng trước hết là các tác phẩm nghệ thuật ngôn từ.
Bài thơ được thể hiện không chỉ ở nội dung trữ tình, mà còn bởi chiến thuật của người nghệ sĩ ngôn ngữ. Trên con đường phát triển, thơ đã tích lũy các phương pháp nghệ thuật truyền thống và không ngừng tạo ra những phương pháp mới.
Tất cả những kinh nghiệm sáng tạo của các nhà thơ cổ đại, phương tây, phương đông đều hữu ích nhưng điều quan trọng là tạo ra các chiến thuật nghệ thuật mới có ấn tượng riêng về mỗi nhà thơ.
Trong thời kỳ hiện đại, đã có những trường phái thơ phấn đấu để loại bỏ ý nghĩa xã hội và chức năng giao tiếp của thơ. Sẽ là cực đoan khi xem thơ là một lĩnh vực của hình thức tinh khiết, khép kín.
Thơ không thể là vô nghĩa, không có một thông điệp cho người nghe và độc giả. Thông điệp đó có thể là một cảm xúc, một tâm trạng, một tư tưởng triết học, một luận điểm chính trị về cuộc sống và một người thơ mộng. Thông điệp có thể là một kinh nghiệm thẩm mỹ về cuộc sống, con người và ngôn ngữ. Vấn đề là những thông điệp trữ tình phải thực sự mới mẻ.
Điểm cần nhấn mạnh là những thông điệp trữ tình mới này phải đến tay người đọc theo một giá trị thẩm mỹ độc đáo. Mục đích sáng tạo của nhà thơ cuối cùng là tạo ra những giá trị thẩm mỹ độc đáo. Người đọc chuyển sang làm thơ để thưởng thức những giá trị đó. Thơ cần mới và hay. Mới lạ trong thơ là tốt, không mới lạ như là kết thúc trong chính nó. Khó khăn của thơ là nó phải đẹp, độc đáo, không thể lặp lại.
- Ẩn danh2 năm trước
c
- Ẩn danh2 năm trước
b
- Ẩn danh2 năm trước
b
- 2 năm trước
Thơ là hình thức nghệ thuật dùng từ trong ngôn ngữ làm chất liệu, và sự chọn lọc từ cũng như tổ hợp của chúng được sắp xếp dưới hình thức lôgíc nhất định tạo nên hình ảnh hay gợi cảm âm thanh có tính thẩm mỹ cho người đọc, người nghe.