Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.

hoanglam đã hỏi trong Khoa học Xã hộiTâm lý học · 1 thập kỷ trước

Có phải ta quá vô tình?

Mình là người dễ xúc động nên rất sợ những cuộc chi ly có lẽ vì vậy mà ngoại trừ những người trong gia đình và số ít bạn bè mà mình dành nhiều tình cảm cho thì mình không dám dành tình cảm cho người khác nữa vì mình sợ không đủ chổ và sẽ không chịu nỗi những cuộc sự xáo động, biệt ly nào. Có lẽ vì vậy mà mình cảm nhận trong mình có sự băng giá, khó cởi mở với mọi người? Ta dần trở nên vô tình?

Cập nhật:

Nhìn bề ngoài chắc chẳng ai tin mình là người yếu đuối cả. Nhưng mình sống nội tâm và dễ mủi lòng quá nên khi ra đường mà thấy ai hay điều gì mà có thể giúp được mà không giúp là khi về mình lại trăn trở, khó ngủ, mình tự trách mình. Có lần khi đang đi công chuyện thấy một cụ già ngồi trên cầu khất thực trái chiều với mình nên mình nghĩ để khi về sẽ giúp bà. Nhưng khi xong việc quay về lại không thấy đâu thì mình thấy dằ vặt quá. Mình mong sao có nhiều điều kiện hơn để làm việc có ích cho đời nhưng lực lại bất tòng tâm nên càng đau khổ. Mình thường hay giấu lòng nhưng hôm nay sao lại cởi mở thế không biết! Mong mọi người không cười?

Cập nhật 2:

Mình tự cho là đã làm được hơn nhiều người có tiền mà không DÁM làm nhưng với mình nó còn nhỏ bé quá. Người ta bảo " Giúp kẻ ngặt chứ không thể giúp kẻ nghèo được" ( vì dễ gì mà hết nghèo?).

Dù ở đời có khá nhiều sự thật giả lẫn lộn nhưng mình thấy cảnh người ta tội nghiệp thì cũng có lúc không cầm lòng nổi? Đôi lúc ta cũng để người ta lừa dù là vô tình hay cố ý?

Mình cũng từng sợ mình mắc bệnh trầm cảm, đa nhân cách đấy hay tại vì cuộc đời đã tạo cho ta những sự phức tạp ấy?

Cập nhật 3:

Tính mình quan tâm đến ai là rất chu đáo, thật lòng nên mình sợ không đủ sức để quan tâm đến nhiều người chứ không đòi người ta phải đối xử như vậy với mình. Mình có thể ích kỷ nhưng sự ích kỷ của mình trước tiên là dành những điều tốt nhất đến những người thân thuộc của mình sau đó rồi mới đến người lạ vandai ạ! CÓ thể cách diễn đạt của mình lủng củng và mâu thuẫn nhưng đó như là những lời tâm sự mình không quan tâm nó có cần trao chuốc hay không!

15 Câu trả lời

Xếp hạng
  • 1 thập kỷ trước
    Câu trả lời yêu thích

    Mình đã từng như bạn trong một thời gian khá dài,mình nói "đã từng" không có nghĩa bây giờ là đã hết.Bởi 2 câu chuyện như sau:

    Câu chuyện thứ nhất :có một người ăn xin tới chìa cái bát nhựa cho mình(lúc đó mình đang ăn cơm,họ chìa bát vào nhà mình).Mình tưởng họ xin ăn,lấy cơm cho đồ ăn tươm tất.Họ nhìn thấy nhưng không nói gì,khi mình đưa bát cơm cho họ thì họ lẳng lặng đem ra cống đổ rồi nói :xin tiền chứ không xin cơm.Mình uất nghẹn tận họng không nói được gì.

    Câu chuyện thứ hai:một người đàn ông nói thảm thiết về đi biển bị đắm tầu,họ vào được đất liền bây giờ xin tiền để về quê.Nhìn tay bị băng bó thấy tội nên mình cho.Hôm sau,trên đường đi vô tình mình nhìn thấy người đó ngồi trên xich lô mặc đồ rất moden,tay không băng bó gì hết,choàng vai 1 phụ nữ.Xui khiến làm sao họ cũng nhìn thấy mình,thế là từ đó mình cứng rắn hơn nhiều đấy.

    Bạn đừng nghĩ mình phải làm gì to lớn,có thể chỉ là những điều rất nhỏ thôi nhưng cũng giúp ích cho đời.Như vậy lương tâm bạn sẽ không dằn vặt.Như là,không để ai phải buồn vì mình,hay là ở bên cạnh một người khi họ gặp khổ đau,giúp họ cân bằng được tình cảm,tâm lý,hoặc đôi khi chỉ là giúp một bà cụ qua đường chẳng hạn...Làm việc tốt thì có nhiều cách lắm.Tức nhiên khi mình có tiền nhiều thì mình sẽ làm được nhiều thứ hơn.Chúc bạn luôn yêu đời ,người bạn có tấm lòng nhân hậu ạ

  • 1 thập kỷ trước

    Những tấm lòng cao cả thường mang mặc cảm có tội trước những khổ đau của người khác.Tôi cho đấy là luân lý cao nhất mà con người có thể đạt đến, hoang lam ạ ! Nếu xã hội này còn tồn tại được qua bất cứ cơn thảm hoạ lớn lao nào, là vì còn có những người như Bạn.

    Và Bạn có biết rằng những đấng anh hùng thường rất sợ biệt ly trong khi không hề sờn lòng trước những khổ đau nhục thể.

    Tôi xin gởi đến Bạn lòng kính phục và cảm mến.

  • Ẩn danh
    1 thập kỷ trước

    "...mà mình dành nhiều tình cảm cho thì mình không dám dành tình cảm cho người khác nữa vì mình sợ không đủ chổ và sẽ không chịu nỗi những cuộc sự xáo động"

    Thật là hẹp hòi và đi ngược lại quy luật tình cảm. Trên thì tâm sự một kiểu dưới thì lại nói là thương cụ già ... và định thế này thế kia, đến khi bà cụ đi mất thì lại hối tiếc...

    Hãy cởi mở và thực tâm, giúp người khác trong khả năng hiện có. Chẳng ai bảo là đến khi tôi thật giàu, có điều kiện thì mới giúp người cả. Hãy giúp những gì có thể.

    Tâm sự của bạn trên dưới lủng củng trái ngược quá, Chẳng hiểu ra làm sao nữa. Không dám cởi mở vì sợ không đủ chỗ, sợ xáo động biệt ly !!!

    Hay quá! Cởi mở quá! tôi chẳng dám cười nữa... hu hu hu...

  • 1 thập kỷ trước

    Ko vô tình đâu . Vì đã "giành nhiều tình cho gia đình và 1 số bạn bè" ròi mà . Còn tình với ng khác nữa thì nếu nó đến bạn cũng chẳng thể nào ngăn nỗi dc! Khi ấy chắc bạn tự cho mình "sao quá nặng tình!".

  • 1 thập kỷ trước

    Xin chia sẻ với bạn nỗi niềm đơn độc này .

    Mình cũng như bạn , va chạm nhiều rồi trở về với nỗi trống vắng khi còn lại một mình , đôi khi lại sợ trở thành người đa nhân cách .

    Có lúc chỉ mong có được giọt nước mắt nhưng nào có được , cuộc đời này không chấp nhận than trai ủy mị , đành phải cứng rắn mà lòng nhuốm đau .

    Hãy can đảm nắm tay dắt cụ già qua đường , hãy cố làm những điều tốt nhỏ nhặt khi có thể , may ra sẽ thanh thản hơn đấy bạn .

  • nham n
    Lv 5
    1 thập kỷ trước

    Bạn lý tưởng hóa cuộc đời quá đấy thôi ! có lẽ cũng đến lúc bạn cởi mở rồi đấy ! vui lên đi đừng ưu tư nhiều mà mau già đấy !

  • 1 thập kỷ trước

    chắc đây là cô bé thương người lắm đây. em nên giúp người gặp khó khăn những gì mà em có thể. chúc em vui.

  • 1 thập kỷ trước

    Thay vì thời gian dằn vặt mình, bạn tìm việc gì đó làm thêm để kiếm tiền thật nhiều. Vậy bạn sẽ có điều kiện giúp đỡ rất nhiều người khốn khổ. Còn bạn có vấn đề gì với nội tâm vậy? Bạn muốn chắc chắn khi tôi cho đi cái gì tốt đẹp thì tôi phải được nhận lại cái tốt đẹp tương tự? Bằng không bạn không cho, bạn sợ bị tổn thương vì cho đi quá nhiều? Vậy bạn đòi phải có đền đáp ư? Vậy, bạn có yêu không? Bạn có dám sống không?

  • Ẩn danh
    1 thập kỷ trước

    Ko phải là tại bạn vô tình đâu ,mà quả thật trên đời này có rất nhìu sự việc,ko theo ý muốn của con ng` ta đâu bạn a`,sức mình làm được tớ đâu thì hay tớ đó vậy ,ko thể nào giúp hết được đâu,đừng buồn nữa bạn nhé ,hãy mở rộngh tấm lòng mình ra ,bạn sẽ thấy nhẹ lòng thôi ,cố lên bạn nhé ......chúc bạn may mắn và vui vẻ...........................

  • 1 thập kỷ trước

    _Sống nội tâm và khép kín bạn sẽ luôn khắc khoải, ưu tư. Bạn có những suy nghĩ chín chắn thì tại sao không mở rộng lòng mình để đón nhận nhiều tình bạn và tình yêu. Cuộc sống là như thế, có gì phải dằn vặt, trăn trở. Sự cởi mở, chân thực và xúc động đáng có sẽ làm tan mọi băng giá và giúp bạn tự tin trãi rộng lòng mình.

Bạn vẫn có câu hỏi? Hãy hỏi ngay để nhận câu trả lời.