Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.

Kinh dị Creepy 2, Slenderman VS Jeff The Killer ( Part 2 )?

Jeff đứng dậy và rời khỏi nhà. Đầu óc hắn chao đảo. Hắn cầm chai rượu của mình ra ngoài. Chất cồn thấm qua đôi môi đẫm máu của hắn. Bất chợt, Jeff cảm thấy có một cái gì đó không ổn. Có một cái gì đó rất bất thường. Hắn đứng lên, nhìn đến cánh rừng trước nhà mình. Jeff cho tay vào túi. Hắn lấy ra một bọc thuốc lá, một cái bật lửa, và dĩ nhiên, con dao yêu quý của mình. Hắn biết chắc chắn cánh rừng đó không bình thường. Cảm xúc hiện giờ đang khuấy động trong tâm trí hắn là một sự pha trộn giữa ham muốn giết người, và một cái gì đó khác nữa mà hắn không thể giải thích được.

Jeff dợm bước đến khu rừng. Mưa vẫn không ngớt. Xung quanh hắn chỉ là một màu đen chết chóc. Nguồn sáng duy nhất mà hắn có là ngọn đèn đường tối mờ bên vỉa hè. Nước trên đường bắn lên mỗi khi hắn đặt chân xuống. Jeff bước nhanh hơn nữa. Đầu óc hắn choáng váng, có lẽ vì hôm nay tửu lượng của hắn không được tốt cho lắm. Tên sát nhân điên loạn ấy đứng trước cửa rừng. Trước khi đặt chân vào, hắn nhìn về phía bên trái. Khu nghĩa trang gần nhà hắn nằm sát bên cánh rừng này. Bất thần người Jeff run lên. Gia đình hắn… họ đang ở đó, đang kêu gọi hắn đến với họ.

Jeff quay lại, thẫn thờ bước đến khu nghĩa trang. Trước mặt hắn là một ngôi mộ. Mùi hôi thối của xác chết vây lấy hắn, ám vào chiếc áo khoác vấy đẫm máu của Jeff. Hắn nhìn lên tấm bia lạnh ngắt. Mắt hắn nhòe đi. Jeff chả đọc được gì trên đó cả, vậy nên hắn cứ đứng thừ ra đó mà nhìn. Hắn chợt cảm thấy bất an. Cổ họng hắn cứ như mắc nghẹn lại vậy. Cảm xúc lúc nãy lại trở về với hắn. Trực giác của Jeff ra lệnh cho hắn quay lại bìa rừng.

Jeff làm theo những gì linh tính mách bảo. Người hắn run lên vì lạnh. Jeff nhìn xung quanh, và vô tình nhìn thấy một cái cây đứng lẻ lỏi sau những cây khác. Hình như có người đóng một tờ giấy vào thân cây hay sao ấy. Chữ trên đó nhòe quá, Jeff chả đọc được gì cả. Nhưng hắn cũng chả quan tâm. Jeff đi sâu vào rừng. Nơi này cho hắn một cảm giác bình yên đến khó tả, cứ như đây chính là ngôi nhà thực sự của hắn vậy.

Tay hắn vịn chặt chai rượu. Jeff đang ở trong trạng thái say mèm. Hắn nhìn xung quanh, hòa mình vào bóng tối. Nó đang gợi lên cái thú tính giết người trong hắn. Bóng tối là bạn đồng hành của một tên sát nhân; nó che chở và bảo vệ cho hắn, cho phép hắn thỏa mãn cơn khát máu và ngăn cho những kẻ khác không tìm thấy hắn. Jeff lắc lư trong cơn đê mê, cảnh vật xung quanh hắn như xoay tròn. Hắn lững thững đi tiếp, miệng lầm bầm không thành tiếng.

Đột nhiên, hắn nhận ra có gì đó không ổn.

Tiếng lá vỡ vụn dưới chân hắn nghe có vẻ… lớn quá. Quá lớn nếu như chỉ có một người đang bước đi trong khu rừng này. Jeff cảm nhận được có cái gì đó đang chuyển động đằng sau khóe mắt của mình.

_ Đứa nào đấy? – Jeff khè lưỡi.

Rất nhiều tiếng động phát ra, nhưng không có gì bất thường cả. Chỉ có tiếng dế kêu, tiếng gió thổi, tiếng lá cây xào xạc và tiếng mưa rơi. Jeff nhìn xung quanh mình.

_ Mẹ kiếp, có ló mặt ra không thì bảo? Bố không rảnh để chơi trốn tìm với mày đâu.

Có tiếng sột soạt trong bụi cây. Jeff vụt dao vào không khí, như thể ra lệnh cho cái thứ đang nấp đằng sau những tán cây kia ló mặt. Cuối cùng, hắn đã biết cái gì đang bám theo mình.

_ Đồ chuột cống thối tha. – Jeff rít lên. Con chuột ấy vụt chạy đi mất hút vào bóng đêm.

Jeff đi tiếp sâu vào rừng. Mưa vẫn không ngớt. Cảnh vậy xung quanh hắn cứ như là đang xoắn lại vậy. Đầu óc Jeff như muốn nổ tung vì một tiếng rít chói tai. Làm như là hắn đang tưởng tượng ra nó hay sao ấy, vì ngoài tiếng mưa rơi và tiếng gió thổi ra, khu rừng hoàn toàn im lặng. Hắn bước đi một cách chuệnh choạng, miệng thì buông ra cả ngàn câu chửi thề. Tiếng rít ấy như muốn đâm thủng màng nhĩ của hắn.

Cuối cùng, cái thứ tiếng chói tai ấy ấy cũng ngừng. Đầu óc Jeff chao đảo. Hắn ngã vào một cái cây, đánh rớt hai chai rượu đang cầm trong tay. Tiếng thủy tinh vỡ kéo hắn về thực thại. Hắn đảo mắt nhìn xung quanh. Jeff thề là mình đang bị hoa mắt, vì hắn vừa nhìn thấy một thứ gì đó màu trắng, tròn tròn, đang lơ lửng trên không trung trước mặt mình. Khi hắn vừa chớp mắt thì cái thứ ấy biến mất ngay lập tức, cứ như là có người đang theo dõi hắn vậy.

_ Cái quái gì thế kia? – Jeff bật cười. Lần này có phải là hắn đang nằm mơ không nhỉ? – Tao chắc rằng mày không đơn thuần chỉ là một con chuột cống đâu nhỉ?

Jeff biết có cái gì đó đang nấp trong bóng tối. Nó đang theo dõi hắn từng phút, từng giây, từng bước chân…

_ Tao ngán lắm rồi đấy nhé. Có ló mặt ra không thì bảo, thằng chó kia!? – Jeff gào lên. Hắn nhận được tiếng hồi âm ngay lập tức. Khi Jeff vừa nhất bước lên, hắn c���m thấy có cái gì đó đang nhìn thẳng đằng vào sau gáy mình.

_ Tao biết mày đang đứng sau tao. Mày có ba giây để xuất hiện, trước khi tao đến với mày~ – Jeff cười phá lên. Hắn biết khu rừng này không bình thường, thế nhưng hắn đang đắm mình trong nó, tận hưởng từng phút giây trôi qua. Nhanh như cắt, Jeff rút con dao từ trong túi áo ra, xoay người lại, chĩa nó về mọi phía trước mặt mình.

Xin đừng xoá câu hỏi , xin mọi người !!!!!

2 Câu trả lời

Xếp hạng
  • Ẩn danh
    8 năm trước
    Câu trả lời yêu thích

    Chào bạn

    Chúc bạn vui vẻ nhé

  • Ẩn danh
    8 năm trước

    mình dị ứng và ghét bọn bắc cầy và bọn nghệ tĩnh nhất:

    vừa tham lam, vừa điêu ngoa, xảo quyệt, keo kiệt, bẩn thỉu

Bạn vẫn có câu hỏi? Hãy hỏi ngay để nhận câu trả lời.