Yahoo Hỏi & Đáp sẽ ngừng hoạt động vào ngày 4 tháng 5 năm 2021 (Giờ Miền Đông nước Mỹ) và từ nay, trang web Yahoo Hỏi & Đáp sẽ chỉ ở chế độ đọc. Các thuộc tính hoặc dịch vụ khác của Yahoo hay tài khoản Yahoo của bạn sẽ không có gì thay đổi. Bạn có thể tìm thêm thông tin về việc Yahoo Hỏi & Đáp ngừng hoạt động cũng như cách tải về dữ liệu của bạn trên trang trợ giúp này.
Bạn cảm thấy thế nào sau khi đọc bài thơ này?
Tôi xin gởi tới các bạn 1 bài thơ. Đúng ra thơ văn thì sang mục khác, nhưng bài thơ này liên quan tới lòng hiếu thảo, mà tôn giáo nào cũng khuyên dạy hiếu kính với ông bà cha mẹ. Vậy nên cũng xem như không “phạm quy” nhé!
Mấy năm trước, tôi thấy bài thơ bằng tiếng Anh, không biết tác giả là ai, người nước nào. Cũng không biết ai đã dịch thơ sang tiếng Việt rất hay, giữ được ý của nguyên tác mà vẫn thật xúc động.
Tôi nghĩ, ngay cả những người “khô khan” nếu ở một mình đọc những câu thơ này chắc cũng sẽ thấy có chút gì đó cay cay nơi sống mũi, chút gì đó ngẹn ngẹn nơi cổ họng…
Có lẽ những ai có cha mẹ già yếu lại đau bệnh thì sẽ cảm nhận được sự chân thực và chân thành ở bài thơ này nhiều hơn. Không cần những lời hoa mỹ, điều gì “đao to búa lớn” hay đạo lý gì cao siêu thoát tục; chỉ những lời lẽ chân thành, những viễn cảnh rất thực, rất thô mộc nhưng đi vào lòng người, rất sâu tận đáy lòng…
Có thể nhiều bạn đã đọc qua bài thơ này, không sao, hãy đọc lại thêm một lần. Các bạn hãy giữ nó cho mình như một lời nhắc nhớ, và khi cần thì chia sẻ với người khác.
(Cần lấy lời tiếng Anh, hãy vào link này: http://www.mediafire.com/?9dshniao6rdoopi )
GỞI CON YÊU CỦA BỐ MẸ !
Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân.
Những lúc ăn mẹ hay thường vung vãi
Hay tự cha không mặc được áo quần.
Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng.
Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa
Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.
Cũng có lúc con thường hay trách móc
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần.
Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ
Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.
Có những lúc cha già không muốn tắm
Đừng giận cha và trách móc nặng lời.
Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước
Từng van xin “đừng bắt tắm, mẹ ơi!”
Những lúc cha không quen xài máy móc,
Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu.
Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ
Có khi nào cha trách móc con đâu?
Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn
Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò
Nếu không phải là niềm vui đối thoại
Xin đến gần và hãy lắng nghe cha.
Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa
Đừng ép thêm, già có lúc biếng ăn
Con cần biết lúc nào cha thấy đói
Lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.
Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống
Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay
Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững
Mẹ dìu con đi những bước đầu đời.
Một ngày kia cha mẹ già chán sống
Thì con ơi đừng giận dữ làm gì!
Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu
Ở tuổi này, sống nữa để làm chi?
Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi
Nhưng suốt đời đã làm tốt cho con
Muốn cho con được nên người xứng đáng
Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.
Con tức giận có khi còn xấu hổ
Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ.
Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại
Những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.
Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi
Để người vui đi hết chặng đường đời.
Với tình yêu, và cuộc đời phẩm giá
Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.
Luôn có con, trong cuộc đời
Yêu con cha có mấy lời cho con.
Bố Mẹ của con
Chết cha, già đầu còn gõ sai chính tả, ngại quá: "nghẹn nghẹn nơi cổ họng" :D
14 Câu trả lời
- 1 thập kỷ trướcCâu trả lời yêu thích
Mẹ già là mẹ sinh ta ra
Công phù lao dưỡng dục
Công thầy mẹ đùm bọc chín tháng mười ngày
Thầy mẹ bồng bế trên tay
Chân chưa đi bén đất
Mùa đông lật cật
Mùa rét lăn căn,
Nơi ướt mẹ nằm,
Nơi ráo khô mẹ xê dịch con lại
Nuôi con cho lớn
Nên chín nên mười
Cha dậy đôi lời Mẹ dậy có phép có tắc
Dậy con ăn mặc, Có tứ có danh,
Như búp trên nhành, như hoa mới nở
Con trai có vợ, con gái có đôi
Cha già mẹ yếu, ai nuôi hỡi trời
- ?Lv 51 thập kỷ trước
Tuế hữu tứ thời xuân tại thủ
Nhân bách hạnh hiếu vi tiên.
(Năm có bốn mùa, mở đầu bằng mùa Xuân;
Người ta có trăm tính nhưng tính hiếu thảo là cần trước hết.)
Không ai trong chúng ta có thể đền đáp được công ơn cha mẹ.
Tôi thật có lỗi với cha mẹ già, đến nỗi, hôm nay mẹ tôi mang đôi dép màu gì tôi cũng chẳng biết nữa.
Con xin cha mẹ thứ lỗi cho.
"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha.
Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ.
Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha.
Tần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn.
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời con.
Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc.
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!"
Xin chia sẽ thêm để các bạn xem.
(Các) Nguồn: http://www.youtube.com/watch?v=mNK6h1dfy2o&feature... http://vn.360plus.yahoo.com/tangtuancuong01/articl... - Nguyên KhanhLv 51 thập kỷ trước
Cha mẹ nuôi con như biển hồ lai láng
Con nuôi cha mẹ tính tháng tính ngày.
Con người bản tính vốn mau quên, bài thơ rất hay nhiều ý nghĩa. Rất cám ơn bạn!
Chào bạn. Chúc an lạc
(Các) Nguồn: Ôi nghĩa nhân như cánh chuồn chuồn Khi vui nó đậu lúc buồn nó bay. - ?Lv 41 thập kỷ trước
Bài thơ của bạn gửi rất hay và ý nghĩa. Cho tôi họa theo chút đỉnh:
Ta cũng là đứa con ngày nào
Con chính là cha mẹ mai sau
Đường đời nửa gánh chưa thông cảm
Gánh sụm lưng rồi thấu nỗi đau
Nhân ngày đầu xuân đang tới, kính tặng cha mẹ hiện đời và nhiều đời của tôi và của tất cả mọi người.
- jpTNLv 41 thập kỷ trước
Trước giờ má tui chưa ăn của tui được một cục kẹo. Và tui cho là tui có hiếu nhất nhà vì má tui bị tiểu đường! Má tui 77 tuổi Tây, 78 tuổi Ta rồi. Ba tui mất sớm lúc tui mới 8 tuổi.
Đùa tí chơi, thật xấu hổ khi hổng chăm sóc cho má được bao nhiêu. Thôi thì cố sống và nuôi dạy con cái sao cho má không phải mất mặt vì con. Và con tự hào cho tới giờ không làm má mất mặt mà thỉnh thoảng còn có cái để khoe.
Cảm ơn bạn vì đã đánh động được nhiều người.
- 1 thập kỷ trước
Lúc trước cũng đã đọc qua rồi. Dễ khiến người ta 'đọc qua' rồi 'nhìn lại'. Ấn tượng câu: ''Rồi mai này ĐẾN PHIÊN, con sẽ hiểu''.
(Các) Nguồn: Công cha dưỡng dục dường Non Thái Nghĩa mẹ sinh thành tựa Biển Đông - 1 thập kỷ trước
mấy bữa nay tôi bận rộn ít tham gia YHD hôm nay vào lại dược dọc bài thơ này rồi dọc các câu trả lời tôi dã rơi lệ tự nhiên , cám ơn bạn , cám ơn bạn
mình thấy có lổi với dấng sinh thành , nhờ bạn mình có cảm giác có người dã cứu mình dây
xã hội vẫn còn mãng sáng rất bao dung và tình người lắm phải kg bạn , câu hỏi của bạn lần dầu tôi thấy dáp ứng dủ YHD , các câu trả lời lời nhập tâm cả , chân thiện mỹ của con người lâu nay chôn kín giờ thì bộc lộ ra hết , cám ơn người hỏi , cám ơn các bạn trả lời câu hỏi này , tôi cảm dộng thật sự , một câu hỏi hay nhất từ trước dến nay mà tôi tham gia
khi nói dến cha mẹ , dấng sinh thành có lẽ mọi người dều dẹp cả
chúc mọi người dều là nhửng người con hiếu thảo , chúc bạn dặt câu hỏi dù bạn là ai tốt xấu thế nào , tôi ngã mủ chào bạn , mong bạn dặt những câu hỏi hay như thế này nữa nhen ,, chào bạn
- Ẩn danh1 thập kỷ trước
Ở Việt Nam chúng ta nói riêng và Phương Đông nói chung phải nói là cái từ gia đình nó thiêng liêng hơn bên phương Tây rất nhiều. Bên đó nếu cha mẹ phải vào trại dưỡng lão mà con cái vẫn khỏe mạnh đầy đủ công ăn việc làm là chuyện bình thường. Nhưng ở phương đông thì nó là Đại Bất Hiếu. Phật Giáo có thể nói là đạo Hiếu thì ko nói làm gì, nhưng kể cả ko theo PG thì cũng bị ảnh hưởng rất nhiều bởi Nho Giáo.
Hôm trước đọc 1 bài nói về người con đi làm xa, bà mẹ ở nhà đếm số lần con về thăm gia đình, mỗi năm về được vài ba lần..... và đến cuối đời chắc người con kia cũng chưa về hết được số ngón tay, ngón chân...đọc mà thấy đau lòng. Quy luật nước mắt ko thể chảy ngược có vẻ rất khó thay đổi, 1 người cha hay mẹ nuôi con thông thường nuôi con bằng trời bằng bể, nhưng con nuôi cha mẹ con kể hàng ngày....1 nghịch lý mà đa số loài người chúng ta mắc phải và rất khó để vượt qua chướng ngại này.
Trong PG Đức Phật có nói nếu có nạn đói kéo đến người con xẻ hết thịt bản thân mình để cho cha mẹ khỏi chết đói, hay khi cha mẹ bị bệnh nặng người con dóc xương của mình ra nấu cao cũng không thể đền ơn được cha mẹ....Trong thực tế chuyện này rất khó xảy ra mà có xảy ra thật cũng chưa đền đáp được ơn sâu nặng của cha mẹ. Ở trên mình có nói PG là Đạo Hiếu có người khác đạo sẽ không hiểu, rất đơn giản người tu theo PG để tiến tới tinh thần "vô ngã", tình yêu "vô ngã". Nếu người Phật Tử chỉ cần đối xử với cha mẹ mình đúng như cha mẹ mình đối xử với mình trước kia thì đã và đang đạt tới tình yêu "vô ngã". Rộng hơn tình yêu vô ngã dần sẽ áp dụng với tất cả chúng sinh, mọi chúng sinh đều có thể là cha hay mẹ của mình ở nhiều đời nhiều kiếp quá khứ. Tình thần vô ngã, tình yêu vô ngã ko còn gói gọn trong 1 tiểu gia đình nữa mà là "đại" gia đình...nhưng để đạt được này ko hề đơn giản.
Bài thơ của bạn rất hay, tuy nó ko làm minh khóc nhưng cũng suy tư ko ít về việc hiện tại tự hỏi đã làm gì tốt cho cha mẹ chưa? Tết sắp đến rồi, tự hỏi rằng cha mẹ vui thích điều gì nhất? Có lẽ bản thân mình mình sẽ đọc tụng Kinh Vu Lan mỗi tháng vài lần trở lên. Tuy nhiên việc hiếu thảo nó cũng có những vấn đề cần quan tâm, mời xem link: http://vn.answers.yahoo.com/question/index;_ylt=As...
Chúc vụi vẻ, hình như bạn bên CG à